Chương trước
Chương sau
Cảm giác lạnh như băng làm cho cô ta giỗng như rơi xuông địa ngục, muốn mở mắt lại có chất lỏng lạnh lẽo không ngừng chảy XuÔng từ trên mặt, mơ mơ màng hai mắt cô ta.
“An An.” Hứa Cảnh Hòa cũng bị tiếng kêu thảm thiết của Cố An An đánh thức.
Nhìn vẻ mặt chất lỏng màu đỏ của Cố An An, cùng với Lam Hân ngôi trên xe lăn, hắn giật mình: “cô… cô là ai2 “
Cô An An nghe thây có người khác, cô ta nhanh chóng lau mắt, chớp vài cái mới mở mất ra, nhưng vẫn mơ mơ màng màng, nhưng cũng có thể phân biệt được người phụ nữ trước mặt chính là Lam Hân.
Cô ngồi trên xe lăn trong sự tức giận và nhìn cô ta.
Cố An An giật mình, sao cô lại ở đây?
“Lam Hân, cô là một người phụ nữ hôi thối, cô đã làm gì tôi? Cô điên à?”
Cố An Án tức giận gào thét với cô.
Loại chuyện này, sao lại có thể bị cô gặp phải chứ?
Cô ta ở trước mặt Lam Hân, thật sự sẽ cả đời không ngắng đầu lên được.
Lam Hân vẻ mặt tức giận, giờ khắc này, lửa giận trong lòng mới lập tức trào ra, nghiêm khác nói: “Vậy cô làm cái gì với con gái của tôi? Tôi đã nói cho cô biết, có chuyện gì hướng vê phía tôi, có chuyện gì cũng có thể hướng về phía tôi, không nên động.
đến con gái con trai tôi, nhưng cô hết lần này tới lần khác không nghe, cô rất may mắn, tôi hiện tại ngôi trên xe lăn, nếu tôi có thể đi lại, bây giò cô sẽ có cảnh tượng khác. “
Trong đầu Cô An An mơ mơ màng màng nhớ tới vệt máu trên mặt Lam Tủ Kỳ.
Lúc trước cô ta cũng nhớ tới chuyện này, nhưng cô ta không quá đề ý, cho rằng là nằm mơ, nên không để ý.
Nhưng bây giờ…
Lúc trước tâm tình cô ta không tốt, cũng là bởi vì bị Lục Hạo Thành đánh.
Bị người đàn ông cô ta thích từ nhỏ đánh, trong lòng cô ta sao có thể dễ chịu chứ?
Cho nên, trong nháy mắt nhìn thấy Lam Tử kỳ, cô ta cũng mắt đi lý trí, phát tiết tất cả lửa giận trên người cô ta.
Mới mặc kệ cô bé là người lớn nhỏ gì, cô ta chỉ muốn làm cho trong lòng mình thoải mái một chút.
“Phụ nữ như cô thật sự là, cho dù là như vậy, cô Cũng không thể đối với An An như vậy.” Hứa Cảnh Hòa vẻ mặt đau lòng giúp Cố An An lau nước trái cây trên mặt.
Lam Hân nhìn động tác của người đàn ông trước mắt, chỉ cảm thây ghê tởm không thôi.
Cuối cùng cô cũng hiểu được đôi mắt bần thỉu mà A Thành nói là gì.
Hai người này vậy mà…
“Anh, đầy mẹ tôi, để cho lưng bà ấy bị thương. “Thanh âm phẫn n nộ rõ ràng của Lam Hân truyền vào lỗ tai Hứa Cảnh Hòa.
Hứa Cảnh Hòa vẻ mặt nghi hoặc, trong đầu cũng không nhớ rõ chuyện này.
Hắn không có một chút ấn tượng nào rằng hắn đã đầy ai.
“Mẹ cô là ai, sao cô lại cắn người như một con. chó điên vậy?” Hứa Cảnh Hòa phẫn nộ hướng về phía cô rồng to kêu to.
“Chỉ có chó điên mới có thê rồng loạn với người khác. Mẹ tôi, là mẹ của chồng tôi, Lục Hạo Thành. “Thanh âm mạnh mẽ của Lam Hân vang vọng trong phòng.
Cô không thể làm gì, nhưng chồng cô chính là chỗ dựa của cô, cồ cũng có thê an tâm dựa vào chồng.
Hứa Cảnh Hòa nghe mắy ‹ chữ Lục Hạo Thành, trong nháy mắt sửng sốt một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.