“Lam Lam, em không vui sao.”
Anh hỏi một cách bắt cần.
Lam Hân cười khổ, nghĩ đến những lời Có An An nói, “Có chút không vui, nhưng nhìn thầy anh, em liền vui vẻ.
“
Lục Hạo Thành cười cười, nói: “Lam Lam, vậy b2 ta đi chơi đi.”
Anh Bế lời nói của Có An An làm tên thương cô rất nhiều.
Lam Hân cười cười: “Vậy chúng ta đi đâu chơi”
Lục Hạo Thành thấp giọng hỏi: “
muốn đi đâu.”
Lam Hân suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta đi thăm Nhiên Nhiên đi, nó đi quay phim, chúng ta chưa bạo giờ đi thăm nó, mây ngày nay nó rât bận rộn, em rât ít khi gặp nó. “
“Được”
Lục Hạo Thành gật đầu, “Nhiên Nhiên hôm nay quay phim ở cổ trần, chúng ta đi thăm, cũng có thể đi xem phong “can “Vâng “
Lam Hân cười cười, có lẽ đi ra ngoài đi dạo, tâm tình của cô sẽ tốt hon một chút, trong miệng người ta có thể nói ra bắt cứ điêu gì, cô thật sự không thể đề ý những người khác nói, cô không thể chết, cô muốn bảo vệ tốt người nhà, để cho người nhà cô không bị tôn thương nữa.
Lục Hạo Thành dẫn cô đi, một giò’ sau, -đến thị trần cổ Giang Thành.
Đây là địa điệm lựa chọn cho nhiều bộ phim truyền hình.
Lục Hạo Thành đầy cô đi vào bên trong.
Thòi tiết nắng, hai bên đài hoa, đầy đủ các loại hoa.
Sàn nhà của thành phó. cổ được lát bằng đá màu xanh lá cây.
Xe lăn ở phía trên nghiền qua, có chút run rây.
Lam Hân cảm giác hai chân có chút không thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393505/chuong-1513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.