Mộc Tử Hoành bỗng nhiên cảm thấy may mắn vì vừa rồi không có lắm mồm, lại không xúc động nói ra chuyện về Dịch Thiên Kỳ.
Nếu không, Lục Hạo Thành rất có thể đã trực tiếp ném anh từ tầng 25 xuống rồi.
Tật xấu lanh mồm lanh miệng này, thật sự không tốt, đối với anh mà nói, tuyệt đối là khuyết điểm.
Ngón tay thon dài của Lục Hạo Thành gõ nhẹ lên bàn làm việc, mắt hơi rũ xuống, nhìn không ra anh đang nghĩ gì, nhưng trong phòng làm việc, một cảm giác áp lực vô hình đang nhanh chóng lan tràn.
Tô Cảnh Minh cùng Mộc Tử Hoành vừa thấy, lại lâm vào trầm mặc chờ đợi, hai người nháy mắt ngoan ngoãn như thỏ.
Qua tầm hai phút, Lục Hạo Thành mới nói: “Cảnh Minh, cậu trở về trước đi, bên kia có tin tức gì, lập tức cho tôi biết.”
Tô Cảnh Minh nhanh chóng gật đầu, trong lòng đột nhiên vui mừng vì mình quản lý bất động sản, không phải làm cùng một chỗ với Lục Hạo Thành nên càng rảnh rỗi., tự do hơn.
Anh đột nhiên thấy đồng cảm với Mộc Tử Hoành cùng Âu Cảnh Nghiêu, mỗi ngày đều phải đối mặt Lục Hạo Thành. Trái tim sớm muộn gì cũng gặp vấn đề.
Tô Cảnh Minh xoay người rời đi, Mộc Tử Hoành cũng đi theo ra ngoài, nhìn thoáng qua Tô Cảnh Minh nói: “Tô Cảnh Minh, cậu còn trẻ, đừng cố chịu đựng, kiếp sau còn có hàng triệu khả năng khác. Nỗ lực lên, cậu giải quyết được chuyện của nhà họ Cố, giám đốc Lục nhất định sẽ hậu tạ cho Tô gia nhà cậu.”
Tô Cảnh Minh nghe vậy, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392547/chuong-551.html