Anh vừa tắm xong, mái tóc đen nhánh như mực ướt sũng khiến anh càng trở nên hấp dẫn hơn.
Khuôn mặt tuấn tú, đường nét rõ ràng, giờ phút này biểu cảm lại đông cứng và máy móc, ánh mắt lạnh lùng, thờ ơ, cũng có rất nhiều suy nghĩ rối rắm.
Đột nhiên, anh hạ quyết tâm, ngón tay mảnh khảnh, gõ nhanh bàn phím điện thoại.
“Lam Lam, em đã ngủ chưa?”
Sau khi gửi tin nhắn, Lục Hạo Thành hồi hộp chờ đợi tin nhắn trả lời.
Mà Lam Hân lúc này cũng đang cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Đào Mộng Di.
Cúi đầu, liền thấy tin nhắn Lục Hạo Thành gửi đến, cô dừng một chút, sau đó nhấp vào WeChat để xem.
Nhìn thấy nội dung tin nhắn, Lam Hân cảm thấy bói rối.
Thật sự đến bây giờ, vẫn không biết trong lòng Lục Hạo Thành rốt cuộc đang nghĩ gì?
Cô khẽ cắn môi dưới, cầm điện thoại gõ nhanh một dòng.
“Giám đốc Lục, đang chuẩn bị ngủ, ngủ ngon.”
Lục Hạo Thành nhắm mắt lại, nghe thấy tiếng thông báo của WeChat, liền nhanh chóng mở đôi mắt sắc lạnh, nhìn mấy chữ ngắn ngủi kia lại khiến một ngày chán nản của anh như biến mất, nhảy dựng lên vì sung sướng.
Anh cúi đầu, tóc lòa xòa trước trán khiến khuôn mặt trời ban kia càng thêm mê người, một nụ cười dịu dàng nở rộ.
Ngón tay của anh nhanh chóng chuyển động “Lam Lam, em cũng nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon!”
Sau khi gửi trả lời Lam hân, Lục Hạo Thành đột nhiên cảm giác bản thân rất có thành tựu.
Lập tức lại gửi tin nhắn wechat cho Tiểu Tuấn.
“Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392297/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.