🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không nhìn thấy bọn trẻ, Lạc Thanh Du có chút cụt hứng: “Quốc Việt, bọn trẻ đâu rồi?”
“Bọn trẻ sẽ đến sống với ông bà nội một thời gian” Chiến Hàn Quân ung dung nói.
Lạc Thanh Du kinh ngạc: “Tại sao?”
“Chúng ta cần có không gian riêng tư để vun đắp tình cảm chứ”.
Lạc Thanh Du: “..”
Cần không gian riêng tư vun đắp tình cảm, hay là cần không gian riêng tư để thuận tiện điều khiển mọi hành động của cô?
Chiến Hàn Quân bắt đầu cởi quần áo ngay trước mặt cô.
“Tôi muốn đi tắm” Anh nhắc nhở cô.
Lạc Thanh Du có chút bối rối: “Anh đi tắm không cần phải báo cáo với tôi.”
Chiến Hàn Quân nâng còng tay lên: “Có chắc là em không tắm không?”
Lạc Thanh Du trừng mắt nhìn anh: “Có thể tháo ra một lát được không?”
“Không thể” Chiến Hàn Quân kéo cô đi vào phòng tắm.
Lạc Thanh Du đứng sau tấm cửa, quay lưng lại với anh.
Chiến Hàn Quân bắt đầu kéo dây còng tay, Lạc Thanh Du bị anh kéo qua bên này.
Nhìn thấy thân hình sánh ngang siêu mẫu cảu anh, Lạc Thanh Du xấu hổ vội hai tay che mắt lại.
Chiến Hàn Quân nói: “Thành thật với nhau chính là bước đầu tiên để vợ chồng chung sống hòa thuận”
Sau đó anh đưa tay ra kéo cô vào bồn tắm.
Lạc Thanh Du bỗng chốc ướt như chuột lội.
Cô vô cùng tức giận, cả người đều bắt đầu muốn tạo phản.
Cô sợ xấu hổ cái gì chứ?
Ôi đệt, có thể nhìn thấy hình dáng siêu hoàn hảo của anh, cô có gì mà thiệt thòi chứ!
Thế là, cô mở to mắt thích thú chiêm ngưỡng thân hình tuyệt mỹ của người đàn ông này.
“Nhìn có đẹp không?”
Lạc Thanh Du liếm môi: “Mấy thứ miễn phí thì đẹp được đến cỡ nào chứ!”
Chiến Hàn Quân hơi giật mình, được hời mà còn ra vẻ thông minh!
Chỉ vài ba động tác là anh đã đem quần áo trên người cô lột sạch sẽ.
“Vậy thì tôi phải thu chút phí rồi!”
Lạc Thanh Du dùng hai tay đẩy ngực anh: “Anh cũng nhìn thấy của tôi rồi, coi như huề”
Khóe môi Chiến Hàn Quân nhếch lên nụ cười tà mị: “Còn lãi nữa.”
Lạc Thanh Du khóc lóc cầu xin: “Anh in sau tôi không dám nhìn anh nữa.
Có cho tôi cũng không nhìn”
“Hửm? Tôi khó coi đến vậy sao?” Anh phản bác lại “Không phải, anh muốn tôi trả lời như thế nào mới chịu buông tha cho tôi đây?”
“Được rồi, tôi biết rồi. Anh là người đẹp trai nhất vũ trụ. A… a.”
Một lúc sau Lạc Thanh Du nằm trên giường, hậm hực nhìn lên trần nhà.
Uể oải nói: “Anh Chiến, tình cảm chúng ta khăng khít như vậy, còn cần bồi dưỡng thêm sao?”
Chiến Hàn Quân tối sầm mặt lại Nếu như tình cảm của bọn họ thật sự tốt đẹp như lúc ban đầu, thì cô sẽ không che giấu bí mật của mình ở trước mặt anh?
Càng sẽ không suốt ngày nghĩ cách thoát khỏi anh?
Căn biệt thự to lớn này, vắng lặng và yên tĩnh Chỉ có hai người yêu nhau vượt qua bao trắc trở cheo leo mới đến được với nhau, lúc này lại lặng im không nói.
Lạc Thanh Du cảm thấy bầu không khí bị đè nén khiếp sợ, nhưng cô thực sự không biết phải nói gì với anh.
Chỉ còn là sự im lặng vô tận.
Cô không nói, người đàn ông quý trọng lời nói như vàng kia lại càng kiệm lời Đột nhiên, điện thoại di động của Lạc Thanh Du vang lên.
Nếu Lạc Thanh Du được trả tự do, lập tức bắt máy.
Đầu dây bên kia là tiếng khóc sướt mướt của Chiến Anh Nguyệt: “Lạc Thanh Du, em bị Nghiêm Mặc Hàn đá rồi, em muốn hỏi chị một câu, rốt cuộc chị có sống chung với anh ấy không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.