Hai đứa bé cảm thấy nhất định là lý do như vậy, bọn chúng quyết định ăn tôm hùm trước, ăn no trước rồi mới đi tìm cha.
Bọn họ đã phân tích rồi, cha của bọn họ ở trong thành phố này, bởi vì đây là thành phố mà mẹ đã lớn lên.
Có tiếng cửa phòng bị gõ, sau đó có một cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn ló ra, Đường Tiểu Trạch đi vào, ngoan ngoãn đặt nguyên một con tôm hùm lên bàn trong phòng của mẹ, sau đó lại ngoan ngoãn đi ra ngoài.
Đường Cửu Cửu thu hồi cảm xúc, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười, xem ra ba đứa con của cô là sinh ba cùng trứng, giống nhau như đúc.
Trước kia, cô thích cho hai đứa bé ăn mặc xinh xắn giống hệt nhau, cho dù là món đồ gì cũng là hai phần giống nhau, bởi vì từ nhỏ đến lớn cô đã chịu đủ khổ sở vì cha mẹ thiên vị, cô chỉ muốn hai cô con gái có được tình yêu thương nhiều như nhau.
Có nhiều lúc, tất cả mọi người đều không phân biệt rõ được hai người bọn chúng, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng nhầm lẫn hai chị em, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng kỳ diệu, đó là con gái do cô sinh ra, làm sao cô có thể nhầm lẫn được?
Điện thoại di động của Đường Cửu Cửu vang lên, cô nhìn dãy số quen thuộc p trên điện thoại cười khẩy bắt máy.
“Cha nghe nói con đã về rồi?” Giọng của Đường Tam Đức nghe không ra là vui hay buồn.
“Có việc gì?” Giọng nói của Đường Cửu Cửu rất lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338140/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.