Mặc dù muốn tìm hiểu xem dì có phải là mẹ hay không, nhưng bây giờ cậu bé càng muốn ở bên cạnh cha.
“Xe mà dì đặt đã đến rồi, dì đi giải thích với tài xế một chút.” Đường Cửu Cửu không nói gì nhìn trời xanh, đám nhóc này đến lúc cô bắt xe xong, lại muốn đi vệ sinh.
Hại cô bị mắng không biết bao nhiêu lần!
Nhưng đám nhỏ là do chính mình sinh ra, dù thế nào cũng phải nuôi!
Phượng Diệc Thần nói xong xoay người bỏ chạy.
Ngay khi Đường Cửu Cửu đang định nói với tài xế, tay cô đột nhiên bị nắm lấy, chỉ thấy con gái đang kéo tay cô sốt ruột nói: “Mẹ, mau đi! Chúng ta về nhà thôi.”
“Nhanh như vậy con đã đi xong rồi sao?” Đường Cửu Cửu khó mà tin được, tốc độ này cho dù là tên lửa cũng không nhanh đến như vậy?
“Mau đi thôi, nhanh lên!” Đường Tiểu Trạch cũng không dám giải thích mình đã đi đâu chơi, kéo mẹ rời khỏi trung tâm thương mại sau đó ngồi lên xe.
Lúc này Đường Cửu Cửu còn đang nghĩ đến người đàn ông lúc nãy, vừa rồi cô chạm vào mạch đập của anh, rất kỳ lạ, giống như người sắp chết, nhưng thời gian quá ngắn cô không hiểu rõ rốt cuộc anh bị bệnh gì.
Đường Tiểu Trạch chột dạ nhìn mẹ, sợ mẹ mắng cô bé chạy lung tung, về đến nhà cũng không bị mắng, lúc này cô bé mới cảm thấy yên tâm.
Đường Cửu Cửu nhìn gà rán đã mua cho con gái biến thành tôm hùm Úc, rơi vào trầm tư.
Đường Cửu Cửu: “...”
Cô cảm thấy vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338139/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.