Cậu bé thật sự cố ý tránh đi tầm mắt của vệ sĩ mà đến đây ăn một chút đồ ăn vặt, bởi vì cha của cậu bé rất nghiêm khắc với cậu. Cả ba bữa ăn đều yêu cầu nghiêm ngặt, lại tính toán dinh dưỡng thật tốt nên cậu bé không bao giờ được phép đụng vào bất cứ loại đồ ăn vặt nào.
“Đường Tiểu Trạch, con giỏi thật đấy! Vì ăn một chút đồ ăn này nọ thế mà gọi mẹ ruột thành dì!” Đường Cửu Cửu chống nạnh nhìn chằm chằm vào con gái đang đứng trước mặt cô.
Mẹ ruột...
Phượng Diệc Thần nghe được lời Đường Cửu Cửu nói, hai mắt liền đỏ lên, ngay lập tức nắm chặt tay cô nói: “Dì thật sự là mẹ của cháu sao? Dì là mẹ của cháu đúng không?”
Đường Cửu Cửu nhìn ‘con gái’ đang vất vả biểu diễn với gà rán trước mặt, khóe miệng cô khẽ giật giật. Hai cô con gái từ nhỏ đã rất cổ quái kỳ lạ, hết lần này đến lần khác đều diễn với cô.
“Mẹ nói Đường Tiểu Trạch, không phải chỉ là muốn ăn gà rán thôi sao? Con không cần diễn kịch cái gì, thu lại nước mắt, mẹ liền mua cho con.” Đường Cửu Cửu nắm lấy tay con gái nhỏ, quay người nhìn sang người phục vụ đang dùng ánh mắt kì lạ nhìn cô, cố nặn ra một nụ cười, nói: “Lấy hai phần gà rán.”
Phượng Diệc Thần mấy năm nay đều tìm mẹ, làm sao có thẻ bỏ qua, tiếp tục hỏi: “Mẹ là mẹ của con thật sao? Mẹ thật sự là mẹ của con sao?”
“Ừ... là mẹ! Mẹ ruột của con!” Đường Cửu Cửu nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338136/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.