“Nói cô là con gái bất hiếu, cô thật sự đúng là không có hiếu mà. Còn dám rủa cha mình chết! Cô rủa chết cha cô cũng không thể chết được!” Đường Cửu Cửu chế nhạo cười nói.
“Đường Cửu Cửu, mày là loại người hèn hạ! Mày dám chiếm tiện nghi của tao!” Đường Vân Vân cầm ly cà phê vừa đặt trên bàn muốn ném vào Đường Cửu Cửu.
Nếu cà phê nóng bị bắn tung tóe trên mặt, nó sẽ nổi bọng đỏ nhưng mặt không bị biến dạng.
Đường Cửu Cửu làm sao có thể cho cô ta cơ hội này. Cô nhanh chóng bước tới, nắm lấy cổ tay cô ta trước khi Đường Vân Vân ném chiếc cốc, rồi đẩy nó về phía mặt cô ta.
Cà phê nóng bị tạt vào mặt làm Đường Vân Vân nóng đến mức hét ầm lên, đám bạn thân của cô ta đều bị cảnh này làm cho hoảng sợ không dám nhúc nhích.
Sau khi Đường Cửu Cửu buông tay cô ta ra, cô đưa tay tát vào mặt Đường Vân Vân, nói: “Gọi cái gì, cha cô là tôi còn chưa chết nữa!”
Lúc này, Đường Vân Vân cả người cảm thấy xấu hổ, nhất là áo sơ mi trắng bị dính cà phê, mặt mày nóng bừng, không biết là do bị phỏng hay là bị đánh.
Đường Cửu Cửu hận chết mấy người cặn bã nhà họ Đường, cuối cùng quay lại trả thù làm sao có thể bỏ qua được. Cô đấm vào bụng Đường Vân Vân, nhân lúc cô ta cúi người thì lại cầm ly cà phê của bạn thân cô ta đặt trên bàn, đổ lên đầu cô ta.
Sau khi đổ xong ba ly cà phê, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338135/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.