Mấy năm nay kiếm tiền dường như đều vào trong bụng hai vật dễ thương này, cho nên bây giờ cô rất nghèo.
May mà bây giờ hai đứa trẻ đều vô cùng độc lập, cho nên cô mới lựa chọn về nước, chuẩn bị bắt đầu sự nghiệp của mình.
Trong nước có vướng bận của cô, đứa trẻ đưa đến bên người Phượng Cẩn Niên kia…
Đương nhiên, cũng có những người cặn bã kia, bây giờ con cái đã lớn lên bình yên, những món nợ đó cũng đến lúc tính toán với bọn họ rồi.
Trên đời này đâu có chuyện lời như vậy! Hại người cũng phải trả giá! “Trân Trân đi siêu thị mua đồ với mẹ, Liên Liên, con phụ trách dọn dẹp trong nhà đi.” Đường Cửu Cửu phân nhiệm vụ xong.
“Không được gọi con là Trân Trân!”
“Không được gọi con là Liên Liên!”
Hai đứa trẻ nổi điên hoàn toàn!
Đường Cửu Cửu: “...”
Được thôi, không gọi thì không gọi!
…
Trên đường đi đến biệt thự hàng đầu ở thủ đô, một chiếc xe dài như nhà đang chạy êm ái.
Phượng Diệc Thần lơ đễnh nằm bò trước cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài, ngũ quan của đứa nhóc thật sự giống một khuôn đúc ra với Phượng Cẩn Niên.
“Đang nghĩ cái gì vậy?” Phượng Cẩn Niên nhìn về phía con trai nhà mình.
“Nghĩ đến mẹ.” Phượng Diệc Thần nói đến mẹ trong mắt có hơi ảm đạm, trong đầu cậu bé nghĩ đến người dì xinh đẹp ở sân bay vừa nãy, cậu bé nghĩ nếu như mẹ còn sống, có phải cũng sẽ dịu dàng xinh đẹp giống như dì đó không.
“Cha đã nói, không được nghĩ! Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338132/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.