Giọng nói của người đàn ông trầm xuống, lại bị một chiếc xe đẩy hàng phía sau va vào, lực làm cho thắt lưng bị nâng lên nhưng may không gãy, chạy được vài bước, cuối cùng cũng ổn định lại dáng người, quay lại chửi rủa: "Mẹ mày! Con mẹ nó chứ ai mà..."
Anh ta chưa kịp nói xong thì chỉ cảm thấy một bóng người lướt qua trước mặt, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã cảm thấy bụng mình như bị đá mạnh, toàn thân rã rời, rồi nặng nề ngã ngửa ra đất.
Và tất cả điều này chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Điều thú vị là người đàn ông này đang ở cùng vị trí với cô bồ nhí vừa ngã xuống, lúc này lại giống như một đôi uyên ương vậy, hợp nhau đến lạ!
Dung Tư Thành sắc mặt tái nhợt, ánh mắt có chút dữ tợn nhìn chăm chăm người đàn ông dám gây chuyện với bạn gái mình, anh ta đúng là không muốn sống mà.
Mộ Yến Lệ kéo cánh tay của Dung Tư Thành lại: "Tôi không sao."
Dung Tư Thành nhìn Mộ Yến Lệ một lần nữa từ trên xuống dưới, và chắc chắn rằng mọi chuyện đã ổn, rồi anh ôm cô vào lòng.
Lúc này, cô bồ nhí đã bò đến bên người đàn ông này: "Vương Khôn, anh không sao chứ?" Vương Khôn miễn cưỡng ngồi dậy: "Anh không sao. Sau khi những người đứng xung quanh xem náo nhiệt nhìn nhau, tất cả đều tự nhiên nổ ra một tràng pháo tay nồng nhiệt.
Còn có rất nhiều người to nhỏ bình luận: "Thì ra là hắn là tên đàn ông chán cơm thèm phở, đáng đời! Đánh chết cũng đáng đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197611/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.