Mộ Yên Lệ oán hận nói: “Anh ta biết cái búa!”
Thẩm Hoa Linh khẽ vỗ lên lưng cô: “Được rồi, mỹ nữ có năng lực đều không nổi giận, mà trực tiếp vả mặt”
Mộ Yến Lệ cau mày nhìn cô: “Nhưng tớ tức lắm. Cậu không biết sắc mặt khiêu khích của anh. ta ghê tởm cỡ nào đâu”.
“Được rồi, đừng giận, để bảo bối của chúng ta cho anh ta biết mặt đi”
Nghe vậy, Mộ Yến Lệ gật đầu.
Mộ Gia Hạo rất mệt mỏi. Ông cha của cậu đúng là tự tìm đường chết.
Thực ra cậu đã sớm điều tra, mặc dù mẹ thường nói mộ cha đã xanh cỏ, kêu cậu đừng nhắc cũng đừng hỏi. Nhưng cậu không tin, âm thầm điều tra thật lâu mới tra được Dung Tư Thành. Có điều cậu không hiểu biết nhiều về người cha này, cho nên mới thừa dịp chuyện nhà anh Vinh lần này để kêu mẹ về nước, lại nghĩ cách thuyết phục mẹ tới Dung thị phỏng vấn. Cậu muốn đưa mẹ tới bên cạnh cha để họ chung sống với nhau lâu ngày, sau đó thuận lý thành chương đến với nhau.
Nhưng cục diện tốt đẹp như vậy lại bị hai người này đánh vỡ, quả thực lãng phí kế hoạch tuyệt vời của cậu. Đảng giận nhất là cha cậu lại dám chọc giận mẹ, nam sinh sao có thể bắt nạt nữ sinh?
“Mẹ yên tâm, con sẽ trả thù cho mẹ” Cậu bé ngước mặt lên, nghiêm túc nói.
Nghe vậy, Mộ Yến Lệ lập tức lại gần hôn lên mặt cậu: “Bảo bối thương mẹ nhất. Nói xem con muốn trả thù thế nào?”
“Mẹ muốn chú ấy lỗ bao nhiêu?”
Mộ Yến Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-boi-me-toi-la-cuong-nu/1197371/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.