Chương trước
Chương sau
“Thy, Ôm cũng là một bộ phận của diễn kịch” Tư Hải Minh mắt đen nhắm lại, mặt dán trên những sợi tóc mêm mại của nàng, say đắm trong hương thơm của mái tóc nàng không kiềm chế được
Tóm lại, không thể tha thứ, anh cũng sẽ không buông tay. Trái tim có chia năm xẻ bảy chỉ cần thấy nàng còn sống, anh dù có tổn thương đầy mình cũng không quan tâm…
Đây là diễn kịch sao? Diễn kịch thôi có cần làm quá lên như thế này không? Đế Anh Thy sắc mặt cực kì khó coi, cho dù là đối mặt với biển lớn tâm trạng đang đánh nhau vẫn không thể bình tĩnh lại
Nhưng nếu như nàng cố gắng giãy giụa thì bọn nhỏ sẽ phát hiện hai người đang cãi nhau, như thế sẽ ảnh hưởng tâm trạng ra biển của bọn nhỏ
Đây chính là lý do vì sao nàng lại rủ Tần Kính Chi và Kiều Như An đi biển cùng
Tư Hải Minh là người luôn luôn khiến cho người khác không kịp chuẩn bị
Anh ấy vô cùng bá đạo!
Anh biết rằng trước mặt bọn trẻ làm cái gì thì nàng cũng không phản ứng được!
Là nàng sẽ không…
Bảo Hân Đi vệ sinh xong cùng với Kiều Như An đi lên boong tàu, xa xa liền thấy hình ảnh Tư Hải Minh ôm Đế Anh Thy
Kiều Như An giật mình, tâm tình liền trở nên sa sút
Mọi người vừa đi, Tư Hải Minh với Đế Anh Thy lại thể hiện thân mật như thế này, trong mắt Tư Hải Minh lại chỉ có mỗi Đế Anh Thy, vì hiểu rõ điều này nên nội tâm của cô ta càng thêm khó chịu
Nếu như không có Đế Anh Thy nhất định Tư Hải Minh sẽ chú ý đến cô…
“hì hì!” Bảo Hân đưa hai tay nhỏ bụm mặt cười nhưng lại cố ý lộ ra khe hở để nhìn lén Ba Mẹ, tuy xấu hổ nhưng cô bé rất là vui
Ngày từ đầu cô bé trước gọi Tần Kính Chi đi xem váy công chúa xinh đẹp, lúc ấy cô còn không nghĩ ra ý của bọn trẻ, sau Bảo Hân bảo cô dẫn đi nhà vệ sinh thì mới phản ứng hiểu chuyện
Chính là cố ý đẩy bọn họ ra, để tạo điều kiện cho Tư Hải Minh và Đế Anh Thy
Đã thế tại sao lại rủ nàng cùng đi biển? Không lẻ vì thân phận cao quý nên muốn làm gì đều thấy đúng…
“Bảo Hân, em có váy công chúa xinh đẹp không? Có thể cho chị xem một chút? Kiều Như An nói nhỏ
“Có, em dẫn chị đi!” Bảo Hân vui vẻ trong lòng
Kiều Như An phát hiện trên du thuyền cứ mười mét sẽ có một vệ sĩ, không chổ nào không có
Cho nên mấy đứa nhỏ có thể tùy tiện chạy nhảy khắp nơi, đi cùng với ai đều không lo lắng về độ an toàn
Tiến đến phòng của Bảo Hân, cô bé mở tủ thủy tinh ra, bên trong đều là những chiếc váy công chúa có giá trị, còn có các loại trang sức…
Kiều Như An nhìn mà lòng không khỏi đố kị, cô là người lớn mà còn không sánh bằng một đứa trẻ năm tuổi. Thậm chí có rất nhiều món cô cũng chưa từng gặp qua…
Cái này có bao nhiêu sự châm chọc?
Sáu đứa bé thật sẽ đã được đầu thai vào gia đình rất tốt
“Nơi này chỉ là một chút thôi, trong nhà của em còn có rất rất nhiều váy cùng châu báu, đều là Ba mua cho em! Còn có Mẹ cũng mua cho em rất nhiều rất nhiều, cả Bác ở xa cũng có mua nữa, chờ em qua đó sẽ dùng đến!” Bảo Hân con mắt xinh đẹp tinh anh, vừa kể mắt cô nàng sáng lấp lánh
“Các em…khi nào sẽ đi đảo Trân Châu?” Kiều Như An hỏi
“Ba chưa nói, nhưng là Ba khẳng định sẽ đưa bọn em đi!”
Kiều Như An nghĩ đến điều này, nếu như đi thì Tư Hải Minh cũng sẽ đi à? Đến lúc đó cô lại có thể thấy được Tư Hải Minh
Nhìn đứa bé năm tuổi, nếu cô hỏi chuyện hẳn là không có vấn đề nhỉ…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.