Chương trước
Chương sau
Edit By Trà Nữ Lê
“Mẹ muốn đi, ba cũng sẽ đi” Tư Hải Minh thâm thúy đôi mắt nhìn chằm chằm Đế Anh Thy, tựa như là hưởng ứng theo nàng
“A!” Bảo Hân vui vẻ nhảy dựng lên
“Có thể ra biển rồi!”
“Con muốn câu cá!”
“Thật là nhiều cá…”
“Con còn muốn mua rất rất là nhiều đồ đi chơi!”
“Đúng vậy!” Bảo An vui mừng đến độ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng
Bảo Hân nhớ tới cái gì liền hỏi “Ba ăn sáng chưa?”
“Chưa”
Bảo Hân nghĩ nghĩ, kéo Ba đến trước bàn ăn, ngồi bên cạnh Mẹ, vui vẻ “Chúng ta cùng nhau ăn đi!”
Đế Anh Thy nghĩ nếu như không phải vì con Tư Hải Minh một chút cơ hội tới gần nàng cũng không có!
Còn hiện tại thì nàng ngoại trừ yên lặng tiếp nhận liền không có biện pháp nào khác
Đắc ý nhất vẫn là Tư Hải Minh, nghĩ đến điều này Đế Anh Thy rất là không cam tâm
Ban ngày đưa con đến trường xong Tư Hải Minh tất nhiên là không còn lý do để tiếp tục ở chổ này
Đế Anh Thy liền gọi cho Tần Kính Chị
“Ở có quen không?”
“Rất tốt. Sao lại có thời gian gọi cho anh rồi?” Tần Kính Chi hỏi
“Nghe anh nói như đang giận em?” Đế Anh Thy bật cười
“Không phải anh giận, hẳn là người kia sẽ giận à?” Tần Kính Chi ngồi bên cửa sổ sát đất bên cạnh ghế salon mà nhìn phong cảnh bên ngoài
“Anh quan tâm anh ấy làm gì?” Đế Anh Thy cũng sẽ không thiên vị Tư Hải Minh
“Anh Thy, anh có chuyện muốn hỏi em”
“Anh nói đi”
“Lần trước em về đảo Trân Châu tâm trạng thật không tốt là vì Tư Hải Minh sao?” Tần Kính Chi hỏi
Đế Anh Thy là vì Tư Hải Minh, thế nhưng nếu nàng nói thật thì phải giải thích như thế nào đây?
“Chính là…cãi nhau, hiểu lầm đã được giải quyết, không còn việc gì” Đế Anh Thy hời hợt trả lời một câu
Tần Kính Chi nghe xong trong lòng lại ngổn ngang, vừa chua chát vừa phiền muộn. Có việc gì để cho Anh Thy hiểu lầm? Anh Thy không phải dạng người vô lý mà làm càng, thậm chí tất cả đều không biết chút nào
Tất cả mọi thứ đều là từ Tư Hải Minh gây ra, chiếm chủ đạo, Anh Thy sẽ chỉ ở vào cục diện bị động
Như vậy, Anh Thy chính là người đang bị lừa gạt
Anh ta thật tình nghĩ không thông tại sao các anh trai lại đồng ý Anh Thy cùng Tư Hải Minh ở cùng một chổ. Đây có khác gì đang giúp đỡ Tư Hải Minh ở cùng với Anh Thy sao?
Anh ta căn bản cũng không biết!
Hay là do sáu đứa bé?
“Kính Chi, sao anh không nói gì?” Đế Anh Thy không nghe được âm thanh liền gọi anh
Tần Kính Chi che giấu tâm tình của mình nói “Không có gì, anh chỉ là đang lo em sẽ bị bắt nạt”
“Em như vầy mà dễ bị bắt nạt sao?” Đế Anh Thy cười “Nếu bị bắt nạt, em sẽ nói cho anh biết”
“Được” Tần Kính Chi không chút do dự mà đáp ứng, chí ít trong lòng Anh Thy anh cũng không bị thay thế đi…anh ấy như thế chính là đang an ủi chính mình
“Còn có việc này, cuối tuần chúng ta ra biển chơi? Không phải là ba người còn có Tư Hải Minh cùng sáu đứa bé, muốn đi không?” Đế Anh Thy hỏi “Anh nhìn xem biển ở đây khác với đảo Trân Châu như thế nào!”
Tần Kính Chi sững sờ, ra biển? Đây không phải là sẽ đụng phải Tư Hải Minh sao?
Còn có sáu đứa bé… Tần Kính Chi từ trước tới nay chưa từng gặp qua sáu đứa bé
Không biết sẽ có hình dáng ra sao
Anh ta nghĩ lại trưa qua ăn cơm cùng Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy trong lòng anh liền cảm thấy không thoải mái
Ra biển, đây không phải sẽ càng khó khăn hơn sao…
Nhưng mà vì Đế Anh Thy mời anh thì sao lại không đồng ý?
Anh liền mặc kệ nguyên nhân gì đi nữa, chỉ cần Anh Thy mở miệng, anh ấy đều sẽ đáp ứng nàng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.