“Không được.” Đế Anh Thy nghĩ nghĩ, nói, ‘Em thích ra đảo chơi. Có thể đi ra ngoài đó được không?”
Đế Bắc Lâm và Đế Hạo Thiên sững sờ.
Hai người còn chưa nói cái gì, Đế Hoàng Minh đã mở miệng nói: “Anh đã nói rôi, không cho phép ra đảo”
“Vậy anh cả là định chuẩn bị nhốt em lại ở đây cả đời à?”
“Cũng không có gì là không thể”
“… ” Đế Anh Thy tức giận đến mức quăng nĩa xuống, chiếc nĩa còn nảy lên nảy xuống trên bàn ăn mấy lần, “Không ăn nữa!”
Ngay lập tức đứng dậy muốn đi.
Cổ tay bị Đế Hoàng Minh nắm chặt, “Ăn xong đi”
“Em không ăn!”
“Đế Anh Thy!” Đế Hoàng Minh gọi thẳng cả họ và tên, nói rõ bây giờ anh ta hiện tại đang rất tức giận.
Đế Anh Thy không vùng vẫy, đứng ở nơi đó, cũng không ngồi xuống, nước mắt rơi xuống như mưa.
Đế Hoàng Minh trong lòng mềm nhũn, nới lỏng tay ra một chút.
“Đế Hoàng Minh, anh làm gì thế!” Đế Hạo Thiên tức giận đến mức đứng thẳng lên, hất tay Đế Hoàng Minh ra, kéo Đế Anh Thy đi, “Không để ý đến anh ấy nữa, chúng ta đi!”
Sắc mặt Để Hoàng Minh âm trầm, anh ta cũng không còn tâm tư để ăn.
Đế Bắc Lâm muốn hỏi vì sao không chờ ăn cơm xong rồi nói? Cuối cùng cũng không hề nói gì. Anh ta cảm nhận được anh cả đã kiên nhẫn đến cực hạn.
Việc Tư Hải Minh ở sau lưng bọn họ đưa Anh Thy ra biển đã chạm đến ranh giới cuối cùng của anh ta.
Mà Đế Bắc Lâm có thể nói gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/846218/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.