Chương trước
Chương sau
Đế Anh Thy chợt phản ứng lại: “Anh nói gặp nhau rồi chia tay, nhưng thật ra anh đã thu xếp mọi việc để đưa em đi phải không?”
“Có như vậy, sau này chúng ta mới không bao giờ…. xa nhau nữa, nhỉ?” Tư Hải Minh áp trán mình vào trán cô, hơi thở vương vấn. . truyện teen hay
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đế Anh Thy bị hơi thở của anh làm nóng lên: “Em… Em có thể yêu anh, nhưng em không muốn kết hôn”
“… Trái tim của Tư Hải Minh chùng xuống, đôi mắt đen láy nhìn cô thật sâu.
“Anh cũng không được tìm các anh của em”
Trong mắt Đế Anh Thy ánh lên vẻ chột dạ.
Tư Hải Minh muốn biến cô thành vợ hợp pháp của mình càng sớm càng tốt, thay vì làm những hành vi mà theo ba anh em nhà họ Đế, là đang xúc phạm em gái của họ. Không ngờ hiện tại cô gái của hắn lại quyết tâm chỉ yêu chứ không lấy chồng. Hắn tuyệt đối không chấp nhận điều đó!
Đó cũng là quả báo của hắn…
“Em muốn anh làm tình nhân của em?”
“… Em chỉ đang nói về quan hệ yêu đương, không phải tình nhân, là quan hệ yêu đương…”
Mắt Anh Thy lóe lên, đầu năm nay có rất nhiều cặp yêu đương nhưng không kết hôn mà…
“Được.
“Hả?”
“Anh có thể làm người yêu của em, nhưng…”
Đế Anh Thy hoàn toàn không dám đáp lại, trong đầu vẫn còn dừng lại ở hai chữ “người yêu”
“Không được nói chia tay với anh nữa.”
Đế Anh Thy còn tưởng đẳng sau chữ “nhưng”
là gì, hóa ra là chuyện này. Điều kiện này nghe có vẻ dễ dàng, nhưng tại sao cô lại cảm thấy Tư Hải Minh không phải kiểu người có thể dễ dàng buông tay như vậy nhỉ?
“Nếu… đến lúc không còn cảm giác nữa, em cũng không được nói chia tay?” Đế Anh Thy cố gắng hỏi, cô muốn biết đáp án.
“Vậy thì không còn cách nào khác, bởi vì đây không phải là điều kiện có thể thương lượng được, mà là hợp đồng chết không thể tách rời” Tư Hải Minh khẽ căn cái miệng nhỏ nhắn của cô, “Hơn nữa, anh sẽ khiến em có “cảm giác” cho mà xem”
“..” Đế Anh Thy chỉ tập trung vào mấy từ ‘Hợp đồng chết’. Có vừa giật mình thì một bóng đen đã bao phủ lấy cô, kéo cơ thể mảnh mai của cô vào lông ngực rồi ôm lấy cô.
Hai tay Để Anh Thy nắm chặt lan can, mặt hướng về phía biển, gió biển thổi vào mặt, lại không thể thổi bay thứ tình yêu dai dẳng đó. Cô chẳng còn đủ sức ngắm cảnh nữa, dường như cô đã để mặc phong cảnh ngắm mình, Đế Anh Thy thẹn thùng nhắm mắt vào.
Bên tai chỉ nghe thấy tiếng sóng biển cuồn cuộn ngất trời, khi Đế Anh Thy đang chìm đắm trong thế giới của bản thân, cô đã bị ai đó mạnh mẽ đè xuống…
Tư Hải Minh luôn muốn thay hình đổi vị để đòi hỏi cô, khi Đế Anh Thy tỉnh lại, cô đã được đưa đến nơi khác mất rồi.
Cô bị cơn buồn vệ sinh của mình đánh thức, bàng quang như sắp nổ tung, ngay khi vừa tỉnh lại, cô phát hiện ra Tư Hải Minh vốn đang ngủ say lại ôm chặt cô theo bản năng như đang phải chịu kích thích gì đó.
“Không… không được…”
“Anh Thy…” Giọng nói khàn khàn của Tư Hải Minh khiến người ta mặt đỏ tim đập.
“Em… Em muốn đi vệ sinh…”
“Cứ đi ở đây luôn đi”
“,.” Đế Anh Thy kinh ngạc đỏ mặt, người đàn ông này còn có thế biến thái hơn nữa không? Cô không phải là một đứa trẻ ba tuổi!
Tư Hải Minh như đang cười khẽ vào tai cô.
Hắn không làm cô khó xử nữa, bèn nói: “Anh đưa em đi.
“Không, em có thể tự đi…
“Em có chắc không?” Ánh mắt của Tư Hải Minh nóng rực lên: “Sức lực ít ỏi còn lại của em không phải dùng để đi bộ”.
Đế Anh Thy không thể tin rằng Tư Hải Minh thực sự bể cô vào nhà vệ sinh, nếu cô không đuổi thì hẳn cũng chưa chịu ra ngoài đâu. Cô ngồi trên bồn cầu mà nghĩ, đây là yêu, khiến một người xa lạ dần trở nên gần gũi hơn với mình ư?
Đế Anh Thy đứng dậy, từng dảy thần kinh trong cơ thể đều căng lên khiến cô đau đến mức suýt nữa thì hét lên. Đế Anh Thy vội cần chặt môi trước khi phát ra bất cứ âm thanh nào.
Lúc trước cô còn chưa cảm thấy gì, giờ mới bắt đầu thấy đau.
Vất vả lắm mới đứng dậy được, Đế Anh Thy.
nhìn mình trong gương. Kéo bộ đồ ngủ ra, nhìn những nốt đỏ nho nhỏ nối bật trên làn da trắng nõn, là cô có thế tưởng tượng ra cảnh tượng khi đó.
Nhưng cô không nghĩ đến bản thân mình, mà lại nghĩ đến Tư Hải Minh, dáng vẻ ấy đúng là khiến người ta phải đỏ mặt không thôi.
Hân ta điên thật rồi, chẳng kiêng nể gì cả.
Nhưng đây cũng là một phần tất yếu giữa những người yêu nhau…
Cửa bị đẩy ra, Đế Anh Thy giật mình, mặc lại bộ đồ ngủ, ngơ ngác nhìn Tư Hải Minh đang đi tới, vội vàng nói: ‘Em muốn đi tầm”
Tư Hải Minh tiến lại gần lưng cô, thuận theo.
viền áo ngủ, cắn cố cô một cái: ‘Anh tâm giúp em”
“Không.. Để Anh Thy còn chưa nói xong, bộ đồ ngủ trên người cô đã biến mất ngay tức khắc, khiến mặt cô lại đỏ hết lên, đôi mắt đung đưa, không ngừng rung động. Sau đó hình xăm của cô bị ai đó hôn vào: “A…”
Tư Hải Minh quỳ một gối, một tay ôm lấy vòng Đế Anh Thy thở gấp, sự rung động trong mắt càng thêm mạnh mẽ, bất cứ lúc nào nước mắt cũng có thể trào ra…
Suốt mười ngày, không hơn, không kém.
Nếu không nhờ Đế Anh Thy nài nỉ thì Tư Hải Minh còn chưa muốn về. Hân muốn hai người biến thành một đôi tình nhân bỏ trốn không bao giờ… quay về nữa.
Đế Anh Thy thì không biết, nhưng Tư Hải Minh có thể đoán trước được tình hình sau khi hai người xuống thuyền.
Lúc còn ở trên biển, Tư Hải Minh ngồi trên boong, dựa vào ghế sô pha, tay ôm Đế Anh Thy.
Cô ngồi giữa hai chân anh, dựa lưng vào lông ngực cường tráng của anh.
Hai người không làm gì cả Đế Anh Thy nhìn mặt biển, có đàn cá heo đang quay cuồng đuổi nhau, cô có thể hình dung ra tâm trạng vui vẻ của chúng lúc này.
Đối với cô, cảnh biến kiểu này không hề mới mẻ, nhưng Đế Anh Thy vẫn vui vẻ chỉ về phía xa: “Nhìn kìa, có cá heo!”
Tư Hải Minh nhìn sang, cuối cùng hắn cũng chỉ để Đế Anh Thy vào mắt. Hắn “Ừ” một tiếng, sau đó cúi mặt, nhìn châm châm Đế Anh Thy, đôi mắt đen sâu thẳm, “Anh Thy..”
“Sao?” Đế Anh Thy không hiểu sao sau mười ngày mà ánh mắt của Tư Hải Minh vẫn khiến tim cô đập nhanh đến vậy.
“Chúng ta sẽ tách nhau ra sau khi xuống thuyền, em cứ về cùng anh trai đi. Đừng lo lắng, anh sẽ tìm được cách”
Đế Anh Thy hiểu được vấn đề này.
Cô mất tích lâu như vậy, các anh trai nhất định đã biết cô ở đâu rồi. Nếu họ muốn bắt cô về thì họ sẽ đợi ở bến tàu sớm.
Đế Anh Thy chắc chắn sẽ phải về nhà, như vậy các anh trai của cô cũng sẽ không cho Tư Hải Minh ra đảo. Đối với các anh, Tư Hải Minh là người ngoài, là một kẻ xấu xa, xảo quyệt. Cho nên đưa Đế Anh Thy đi mà không báo trước là một tội rất lớn.
Khi đó, hai người sẽ phải xa nhau…
“Thật ra thì nếu không tìm được cách, em chỉ cần một khóc, hai nháo, ba thắt cổ là các anh trai nhất định sẽ theo ý em!” Đế Anh Thy đắc ý nói Dù sao cũng chỉ là đi yêu đương thôi mà, có phải kết hôn đâu, không có gì to tát cả.
Tư Hải Minh cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
Với hẳn mà nói, đưa Đế Anh Thy đi mà không được phép là cách làm bất đắc dĩ. Chỉ có làm thế mới khiến cô có ấn tượng mạnh, lúc hắn nghe cô nói chia tay, tim hẳn như ngừng đập luôn vậy.
Để có được sự đồng ý của ba anh em nhà họ Đế lại phải nhờ đến hai chữ “chia tay” của Đế Anh Thy, lẫn lôn đầu đuôi, mất nhiều hơn được. Đây không phải là kết quả mà hắn mong muốn.
Tư Hải Minh hơi ngồi dậy, Đế Anh Thy lập tức ngã trên cánh tay của hắn, ngửa mặt lên, đối diệ với đôi mắt đen sâu và không đáy của hẳn, cô cố kìm trái tìm đang đập điên cuồng của mình lại, hỏi: “Tư Hải Minh, em cảm thấy hình như thuyền ngày càng chậm thì phải?”
“Anh ngại đi nhanh”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.