Chương trước
Chương sau
Tư Viễn Hằng nhìn trên màn hình đều là tin liên quan đến việc Đào Anh Thy mang thai sảy thai.
“Nhìn vẻ mặt của anh thì có vẻ như anh đã sớm biết chuyện này. Ban nãy là đang xem đúng không? Bây giờ tin tức trên mạng đã bị xử lý sạch sẽ, không còn gì cả. Nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến việc anh đã đọc được tin trước khi tin bị xóa sạch đúng không?”
“Em muốn nói gì?” Tư Viễn Hằng quay sang nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt xa cách.
“Cô ta đã như vậy rôi mà anh còn không quên được?” Tần Diễm My hỏi.
“Anh và cô ấy đã không còn khả năng, em không cân phải… nói những lời này” Tư Viễn Hằng không có cảm xúc gì.
Tân Diễm My bất đắc dĩ: “Thật không để bụng thì chuyện cô ta sảy thai anh đã không biết rồi.
Viễn Hằng, trên đời nhiêu cô gái tốt như vậy, anh cần gì phải để ý một mình Đào Anh Thy như vậy?”
“Tần Diễm My… em quá đáng rồi đấy.
Tần Diễm My bị lời của Tư Viễn Hằng làm chấn động không nói nên lời, lập tức tự châm chọc: “Đúng, là em xem vào việc của người khác.
Nhưng mà em là bạn của anh, em muốn tốt cho anh.
“Anh rất ổn”
Tân Diễm My nhìn anh ta, vẻ ngoài rất ổn nhưng mà sợ là vết thương lớn trong lòng không thể chữa lành được.
“Đàn ông nhà họ Tư các anh đúng là thú vị, một người nhớ mãi không quên, một người lại chẳng bận tâm” Tần Diễm My nói xong thì cầm điện thoại lên: “Bây giờ em gọi cho cô ấy…”
Điện thoại di động bị lấy đi mất, đặt lên bàn, Tư Viễn Hằng đứng dậy: “Anh còn có việc, đi trước”
Nói xong thì rời khỏi công ty.
Để lại một mình Tân Diễm My đứng đó.
Tư Viễn Hằng lái chiếc Porsche lao nhanh trên đường, rõ ràng là tốc độ quá nhanh.
Bỗng nhiên dừng trước đèn đỏ.
May mắn xe phía sau dừng lại đúng lúc, nếu không thì đã đâm trúng rồi.
Tài xế phía sau che ngực, giọng nói run lên: “Mẹ… Mẹ ơi… làm tôi sợ muốn chết… Đâm phải thì… tất cả tiền tiết kiệm của tôi bay mất rồi…”
Đèn xanh sáng lên, chiếc xe lại nhanh chóng đạt tới tốc độ đáng sợ, xe người ta vừa khởi động thì Porsche đã lướt đi như một cơn gió.
Lúc dừng lại thì đã ở bên ngoài khu chung cư của Đào Anh Thy rồi.
Xe không chạy vào, người cũng không xuống xe.
Chỉ mở cửa sổ xe nhìn vào cửa khu chung cư.
Cô lại mang thai con của Tư Hải Minh, lại…
Là cô cam tâm tình nguyện hay là do Tư Hải Minh ép buộc?
Tại sao lại không cần đứa trẻ?
Nói cho cùng cô ấy ở bên Tư Hải Minh chịu tổn thương cũng không liên quan gì đến mình.
Mình buồn bực như vậy làm gì?
Khoảng cách giữa anh ta và Đào Anh Thy chỉ là những đứa nhóc sao?
Chỉ là anh ta không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ là đến xem thử chuyện cười của cô?
Hay là nói Đào Anh Thy là nút thắt trong tim của anh ta, anh ta đang cố gắng tháo ra…
Tư Viễn Hằng ngồi trong xe hút thuốc, rút ra một điếu sau đó lại một điếu, bên cạnh cửa xe đều là những mẩu thuốc lá.
Sau khi làm trong xe đầy mùi thuốc lá thì anh ta mới đạp chân ga, nhanh chóng rời đi.
Lúc này Đào Anh Thy đang dựa vào đầu giường nghịch điện thoại di động, bỗng cảm thấy buồn ngủ.
Cũng không biết đến việc Tư Viễn Hằng đã đứng đợi ngoài của khu chung cư gần hai tiếng…
Trong tập phòng làm việc tối cao của tập đoàn Vương Tân.
Hơi thở nguy hiểm khiến tim người thắt lại.
“Không điều tra ra?” Tư Hải Minh nói.
“Là một tài khoản nặc danh công bố trên internet, không thể tra được”’ Chương Vĩinói.
Đôi mắt chim ưng lạnh lùng của Tư Hải Minh nhìn Chương Vĩ, hơi thở trên người vô cùng đáng Sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.