Đào Anh Thy ngập ngừng một hồi.
Trương Thiên Di nói tiếp: "Giám đốc nói cô là một người tài có thế bồi dưỡng, để tôi giữ cô lại, đối với tôi cũng có lợi, đây cũng chỉ mấy lời lừa bịp người khác thôi."
"Tôi đã gọi điện cho giám đốc rồi"
“Cô đã gọi điện cho giám đốc thật sao?” Điều này khiến Trương Thiên Di khó chịu: "Dù sao tôi cũng là cấp trên trực thuộc của cô, cô làm kiểu này vượt quá bổn phận rồi đấy”
“Xin lôi, lần sau tôi sẽ không làm vậy nữa” Đào Anh Thy phúi tay: “Tôi đi làm việc đây”
Nói xong thì cô liền rời đi.
Đào Anh Thy vừa rời đi, thì có người bước ra khỏi chỗ làm việc.
Khiến Trương Thiên Di sửng sốt, nhìn thấy Châu Lam, thì vẻ mặt cô ta lạnh nhạt đi.
Châu Lam không quan tâm đến vẻ mặt lạnh lùng của cỏ †a, mà chỉ đứng bên cạnh cô ta vừa cười vừa rửa tay: “Màu son của cô đẹp thật đấy"
Trước cống trường học toàn là phụ huynh đang chờ đón con trẻ.
Liêu Ninh cũng không ngoại lệ, bà ta ngồi trên xe chờ đợi.
Dạo gần đây tâm trạng của bà ta rất tốt, nằm trong tay khối tài sản lên đến 15 nghìn tỷ, lúc đi ngủ cũng có thể cười bật tỉnh dậy.
Khi cửa kính xe bị gõ, thì Liêu Ninh hạ kính cửa xe xuống, nhìn thấy người bên ngoài thì liền sứng sốt: “Là bà à? Làm gì vậy?"
"Có thế xuống xe nói chuyện được không?"
“Không được. Bà có tư cách gỉ kêu tôi xuống xe chứ?” Liêu Ninh chế nhạo.
Di Hà nhìn bà ta mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/845403/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.