Sáu đứa bé rất dễ đưa đi nơi khác, cứ trực tiếp cho người đến đem đi là được rồi!
Đào Anh Thy giận mà không dám nói gì, không hề đếm xỉa đến, ngẩng mặt lên, môi chủ động hôn lên đôi môi mỏng của Tư Hải Minh.
Đôi mắt đen của Tự Hải Minh hơi sững sờ, tối sầm lại, anh dùng một tay ôm lấy phía sau đầu của Đào Anh Thy, nụ hôn lại càng sâu thêm.
"` Đào Anh Thy.
Sau thời gian gần ba mươi giây, anh mới chịu buông cô ra.
Đào Anh Thy gối đầu lên trên bãi cỏ, hơi thở gấp gáp.
Môi cô đó bừng hỏi: "Anh hài lòng chưa?”
“Nhu cầu của tôi rất cao” Tư Hải Minh nói xong rồi rơi xuống khỏi cơ thể cô.
Sáu đứa bé cũng không hề được báo trước mà lăn xuống khỏi người của anh.
Đào Anh Thy lập tức ngồi dậy, mặc kệ Tư Hải Minh đang nói lời gì: "Chơi xong hết rồi, chúng ta quay về thôi nào!"
"Mẹ, chúng ta lần sau lại chơi tiếp nhé!” Bảo Vỹ ánh mắt của anh phát sáng lên.
Trong mắt của 6 đứa bé nớ rộ từng đốm sáng nhỏ.
".,` Đào Anh Thy biểu hiện rằng không bao giờ muốn chơi nữa.
Đào Anh Thy ngủ cùng với sáu đứa bé trong phòng mình.
Chẳng mất nhiều thời gian đã chìm vào giấc ngủ rồi.
Đào Anh Thy hôn lên khuôn mặt đang ngủ say của mấy đứa bé, lưu luyến không rời: "Mẹ đi về nhé?"
“Nhất định phải quay về sao? Trời đã tối sầm cả rồi” Dì Hà không muốn cô rời đi.
“Tôi không muốn ở lại đây” Đào Anh Thy nói.
"Vậy thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-6-tieu-bao-bao-tong-tai-daddy-bi-tra-tan/845402/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.