Tả Khanh Từ cáo ốm đã lâu cuối cùng cũng gặp khách. 
Nhưng ở trong mắt Tả Khuynh Hoài, vị huynh trưởng này chẳng những không có biểu hiện bị bệnh mà trái lại gương mặt tuấn tú còn rực rỡ hơn hẳn ngày thường, dường như đuôi lông mày chàng mang theo chút ngạc nhiên, “Đi du hồ sau khi tuyết rơi? Đi lúc này liệu có lạnh không?” 
Tả Khuynh Hoài ôm một bụng tâm sự nhưng không thể nói ra, cười gượng bảo, “Có lẽ đại ca không biết, đất Kim Lăng đầy cảnh đẹp. Nhất là sau khi tuyết rơi, thuyền hoa dùng ngọc lưu ly làm cửa sổ, khí lạnh không thể ùa vào trong, hơn nữa còn có bếp lò sưởi ấm, dù là ngày đông giá rét cũng không cảm thấy lạnh lẽo. Xe ngựa đang đợi ở ngoài phủ, chờ đại ca lên thuyền thưởng thức phong cảnh, vừa trò chuyện vừa du hồ. Đây cũng có thể xem là một buổi tụ hội tao nhã vào mùa đông.” 
Tả Khanh Từ thu hết biểu cảm của đối phương vào mắt, chàng mỉm cười trả lời, “Khuynh Hoài khen ngợi hết lời như thế, nếu ta còn từ chối thì đúng là vô lễ. Đệ đứng đây đợi một lát, ta đi sửa soạn lại đôi chút.” 
Chỉ cần chàng chịu đi, Tả Khuynh Hoài đã cảm thấy mừng, huống chi chỉ là đợi một lát, hắn lập tức cảm thấy như trút được gánh nặng. 
Tả Khanh Từ quay về phòng ngủ, nhiệt độ trong phòng rất ấm áp, thiếu nữ xinh đẹp đang ôm áo khoác lông cáo trắng mềm mại, cuộn mình nằm trên giường nghiên cứu ván cờ song lục. Nàng rất tập trung, mái tóc dài đen 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-tuong-tu/1505657/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.