Editor: Linqq
Buổi trưa chuyện này liền lan ra khắp bệnh viện, đương nhiên cũng truyền đến lỗ tai người nào đó.
Tiêu Viễn Nam... Chử Trì Tô nhíu mày, trước đó thật sự anh chưa từng nghe qua cái tên này, chẳng qua... Hiện tại biết rồi, muốn cướp người với anh sao?
Cũng nên đi làm quen một chút.
Ngoài ra... Có phải anh nên mau chóng cho người nào đó một danh phận không nhỉ?
Dù sao cũng nên danh chính ngôn thuận một chút, tránh cho mỗi ngày lại có người khác ngấp nghé!
Nghĩ như vậy, con mắt xinh đẹp híp lại...
Trưa hôm đó, người nào đó ăn dấm cầm hai phần cơm, cùng Trường An quang minh chính đại đến căn tin của bệnh viện.
Theo thường lệ bị mọi người nhìn chăm chú.
Chử Trì Tô hoàn toàn không quan tâm ánh mắt của những người xung quanh, mà Trường An... Sau khi trải qua mưa gió đã rất bình tĩnh: Buổi sáng vừa bị đại minh tinh thổ lộ, giữa trưa liền cùng bác sĩ trong bệnh viện đi ăn cơm, nếu không đủ tâm lý chịu đựng thì thật đúng là không chịu nổi nữa.
Trường An thở dài: Gần đây mình thực sự là...
Ừm... Hoa đào nở rất nhiều?... Dường như không đúng, rõ ràng vị trước mặt mình là một đóa Cao Lĩnh, cô đến mơ tưởng cũng không dám, đừng nói đến việc đưa tay qua hái, nếu anh giống hoa đào dễ dàng tiếp cận như vậy thì tốt biết bao...
Trường An đau buồn...
Chử Trì Tô nhìn người đối diện rõ ràng đang trong trạng thái không yên lòng, giống như lơ đãng hỏi: "Sao vậy?"
"A?" Trường An bị câu hỏi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/23333/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.