Editor: Linqq
Trường An đi đến bên giường, đẩy người đang ngủ say: "Chử Trì Tô..."
Không có phản ứng, Trường An lại gọi hai tiếng, đang muốn đưa tay đẩy một chút, đột nhiên lại bị người ta tóm lấy cổ tay.
"Trường An..."
Trường An giật mình trong lòng.
Anh... Là đang gọi tên cô sao?
Vì sốt cao không giảm cho nên mới mê man như vậy?
Hay là... Thực ra người mà anh gọi là Trường An là một người khác?
... Đúng vậy, lần đầu tiên lúc anh gặp cô, dường như anh đối với tên của cô... Rất kinh ngạc? Thậm chí còn hỏi: "Cô tên là Ô Trường An?"
Lòng Trường An có chút nặng nề, muốn gỡ cổ tay mình ra khỏi lòng bàn tay anh.
Ai ngờ vừa nhúc nhích, anh lập tức nắm chặt hơn, giọng điệu thâm trầm: "Ô Trường An..."
Trường An sửng sốt.
Trên đời này sẽ có thể có hai người trùng tên sao, hơn nữa anh lại đều quen hai người tên Ô Trường An này? Dường như là không có khả năng.
Anh là đang gọi cô.
... Trường An không biết tâm trạng lúc này là gì, vui sướng, sợ hãi, may mắn, không dám tin... Các loại cảm xúc phức tạp chen lẫn nhau, nhưng lại rất vui mừng.
Nếu thật sự là như vậy... Vậy có phải là cô cũng có thể mộng tưởng một lần hay không?
Cô nguyện ý dùng tất cả dũng khí cả đời mình để cược trận này.
Nghĩ như vậy, không khỏi cười khẽ, lại đưa tay đẩy người nào đó vẫn đang ngủ say: "Chử Trì Tô, dậy ăn cháo đi... Chử Trì Tô!"
Gọi một lúc lâu, Chử Trì Tô mới ung dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/23332/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.