Edit: An Bi Nhi
Beta: Linqq
Trường An nghe thấy anh trịnh trọng trả lời bên tai mình, dây cung căng thẳng trong lòng thoáng cái đứt lìa, cuối cùng không nhịn được, hai tay níu chặt áo sơ mi của anh, khóc thành tiếng.
Không phải là vui sướng khóc òa, mà là khóc nghẹn ngào, từng tiếng một, càng ngày càng uất ức.... Tất cả cảm xúc trong lòng đều trào dâng, Trường An cảm giác giờ phút này ngoài khóc ra thì thật sự không biết làm gì khác, không thể suy nghĩ, chỉ muốn khóc, hoàn toàn không khống chế được khóc càng ngày càng to, càng khóc càng uất ức, như muốn khóc ra tất cả oan ức trong 20 năm qua cô phải chịu đựng.
Bị đè nén nhiều năm như vậy, im lặng nhiều năm như vậy, cuối cùng không nhịn được nữa, muốn trút ra hết.
Ôm chặt lấy người trong lòng.
Có lẽ bởi vì đã từng chịu quá nhiều oan ức, đến mức mà cả khóc thút thít cũng không dám tùy ý, lần này phải lấy hết tất cả dũng khí để trút ra một lần, nhưng vẫn muốn áp chế nó.
Người trong lòng khóc đến toàn thân run rẩy, Chử Trì Tô ôm cô thật chặt, đôi mắt ửng đỏ, dùng sức dán mặt vào cô, hy vọng có thể cho cô thêm dũng khí, để tiêu tan đi vết sẹo của những năm tháng khổ sở đó.
Nói cho cô biết, anh vẫn ở đây.
..........
Cuối cùng Trường An khóc rồi ngủ luôn, cảm xúc của Chử Trì Tô cũng khôi phục lại, nhìn người trong lòng khóc đến sưng đỏ hai mắt, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/1899584/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.