Editor: An Bi Nhi
Beta: Linqq
Hai người bận rộn làm bữa cơm mất một tiếng, lúc đó, Trường An không chịu thua kém phải lấy lại vị trí đầu bếp của mình.
Hai người ngồi song song, Trường An đang ăn rau, đột nhiên nghĩ đến điều gì, cười tủm tỉm quay đầu nhìn người bên cạnh: "Chử Trì Tô!"
"Hả?"
Trường An tiếp tục cười tủm tỉm, không có ý tốt: "Hai ngày trước em nghe Mao Mao nói, chỗ này có mở một nhà hàng chuyên về côn trùng. Loại gì cũng có, trắng mềm núc ních..."
Nói xong vui vẻ nhìn phản ứng của người kia.
Chử Trì Tô mặt không đổi sắc, lại gắp một miếng súp lơ, chậm rãi ăn, mới ừm một tiếng.
Trường An ngạc nhiên: ".... Sao anh bình tĩnh thế?"
Lúc này, Chử Trì Tô mới quay đầu lại nhìn cô, buồn cười, nhớ lại một chút, rồi nói: "Trước kia lúc anh đi Nam Mĩ làm tình nguyện viên cùng với mấy người bạn không cẩn thận bị lạc vào rừng rậm nhiệt đới, mấy hôm không ra được, ở đó không có gì ăn nên phải ăn khá nhiều côn trùng, nên bây giờ cũng có sức miễn dịch."
Trường An không hề nghĩ đến điều này, nhíu mày một cái: "Châu Nam Mĩ? Chỗ đó rất nguy hiểm...."
Chử Trì Tô cười: "Thực ra rất tốt, không đáng sợ như vậy. Sống lâu cũng không thấy có gì đáng sợ nữa." Nhìn cô vẫn còn cau mày, cười, đưa tay nắm kéo cô. Nếu biết cô sẽ lo lắng như vậy, anh nhất định sẽ không nói, bây giờ đành nghĩ cách để cô quên chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tac-thoi-gian/1899583/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.