Thời gian thấm thoát thoi đưa. Chẳng mấy chốc mà hai tuần nữa lại trôi qua. Trong suốt hai tuần đó, Bình An, Hoàng Dương và cả đội Bolt đều phải làm việc không ngừng nghỉ. Bởi vì chiếc Black Moon bị hỏng quá nặng, Vũ Phong đã cải tiến một chiếc xe khác cho Bình An sử dụng. Anh đặt tên nó là While Cat. Đúng như cái tên của mình, While Cat có một màu trắng thuần và được tạo hình gần giống loài mèo. Ngay cả một số chức năng đặc biệt cũng giống mèo. Dĩ nhiên, chiếc xe này sẽ chỉ được dùng trong 5 tháng cho đến khi Black Moon được sửa xong.
Mọi chuyện cho đến nay có thể coi là “gần thuận lợi”. Nói là gần bởi vì…
“Bình An. Đàng hoàng chút đi. Cậu đang đua với rùa đấy hả? Hay là sên?”
Dưới ánh chiều tà màu đỏ nhạt, khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Dương hiện lên, trông thật đáng sợ, ít nhất là dưới con mắt của Bình An.
Cô gái nhỏ khẽ chống trả yếu ớt.
“Đâu... Đâu có. Tớ đàng hoàng mà”
“Nói nữa. Tốc độ 60 km/h. Cứ bò thế này thì bao giờ mới đi xong bảy mươi vòng đua? Mà đó là hiện đường quang lối tạnh, không phải đấu với bất kỳ xe nào khác đấy.”
Bình An hơi cúi đầu, cắn cắn môi, chừng sắp khóc đến nơi.
“Tớ… Tớ xin lỗi”
“Nhìn đường kìa”
Hoàng Dương quát nhẹ. Rồi trông cái vẻ mặt hiện tại của cô, giọng cậu chợt dịu lại.
“Thôi được. Cứ thả lỏng đi. Dù sao hôm nay cũng tốt hơn lần trước rồi. Kết thúc vòng này, chúng ta nghỉ”
Bình An gật gật đầu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-sach-dua-xe/16091/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.