Trước khi ra khỏi nhà, Hoàng Dương nhắc nhở Bình An đội thêm mũ, đeo kính và khăn bịt mặt. Đến giờ, những người biết Bình An tỉnh dậy chỉ có ba mẹ cô, hai anh em nhà họ Trần và thêm ba đội trưởng còn lại của Bolt nữa. Nên "cẩn tắc vô áy náy", tránh để người quen nhìn thấy.
Đến trước cổng nhà Hoàng Dương, Bình An cứ chần chừ không muốn vào. Thấy vẻ mặt của cô xám lại, Hoàng Dương lo lắng hỏi.
"Sao thế? Có chuyện gì xảy ra sao?"
"Tớ..."
Bình An ngập ngừng định nói nhưng lại thôi.
"Có chuyện gì? Tại sao không vào?"
"Bọn họ... Liệu có đồng ý giúp không? Nếu họ không chịu thì kế hoạch của tớ sẽ không thể thực hiện. Hơn nữa..."
Đan hai bàn tay vào nhau siết chặt, cô gái nhỏ cúi đầu, vẻ mặt buồn bã.
"Hơn nữa, nếu họ hiểu nhầm mục đích của tớ thì sao?"
Hoàng Dương nhíu mày, thắc mắc.
"Hiểu nhầm?"
"Ừ. Lỡ họ nghĩ tớ muốn thay thế anh trai để được nổi tiếng..."
Cô vừa nói đến đây đã bị cậu đưa tay gõ cái cốc vào đầu một cái đau điếng. Bình An nhăn mặt, lấy tay xoa xoa chỗ bị gõ.
"Đau quá. Cậu làm gì vậy?"
Cười nhẹ một cái, Hoàng Dương khẽ nhún vai thản nhiên.
"Đáng lắm. Ai cho cậu cái suy nghĩ tiêu cực như thế? Ít nhiều gì thì cậu cũng phải tin tưởng vào tài thuyết phục của anh tớ chứ? Mà ba người kia lại là bạn thân của hai ông anh chúng ta. Bọn họ dám nghi ngờ cậu, tớ sẽ bảo anh Phong nghỉ chơi với họ"
Nghe Hoàng Dương trấn an khiến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-sach-dua-xe/16090/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.