Sư phụ Trương người dẫn dắt Cố Kiều gần đây sức khỏe không được tốt, mà công việc của cô lại càng ngày càng bận. Có những lúc một tuần chỉ được nghỉ một ngày, đến thứ bảy cũng phải đi làm. Đương nhiên sẽ được tính lương làm thêm giờ.
Trình Chu cũng rất bận với việc thực tập của mình, thường xuyên phải tăng ca đến mười giờ tối mới được về. Cố Kiều thương anh, bảo anh về nhà ở với ba mẹ, như vậy ít ra cũng có người chăm sóc. Nhưng Trình Chu không chịu, khăng khăng muốn ở lại căn nhà nhỏ của hai người tại khu trường Đại học. Vì trong nhà có hương thơm của vợ anh.
Tháng lương đầu tiên Cố Kiều nhận được là ba nghìn tám trăm tệ, gần bốn nghìn rồi. Đó là một món tiền khổng lồ đối với cô.
Thứ bảy, Trình Chu tăng ca ở công ty, Cố Kiều thì đi mua sắm tại một trung tâm thương mại ở gần công ty. Cô muốn dùng đồng tiền mà mình tự kiếm được để mua quà cho Trình Chu, khi ngang qua quầy trang sức vàng, Cố Kiều nhìn trúng một cặp nhẫn đôi, có giá ba nghìn năm trăm tệ. Hơi đắt một chút, nhưng nhẫn nếu đã đeo thì có thể đeo cả đời, nếu tính ra thành vật dụng sử dụng hàng ngày thì vẫn tương đối phải chăng. Ba nghìn năm trăm thì ba nghìn năm trăm.
Cố Kiều mua xong liền gọi điện cho Trình Chu. Lát nữa anh còn có một cuộc họp, nên bảo cô ngồi ở quán cafe dưới lầu công ty đợi anh cùng ăn trưa.
Hôm nay, Cố Kiều mặc một chiếc váy liền thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-qua-mai-khong-giai-duoc-con-khat/1159961/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.