“Vô lương tâm” và Thiệu Đại Cường đã thương lượng xong, dự tính sẽ chuyển Cố Kiều sang một địa điểm khác, trước tiên là đưa đến nhốt tại căn nhà ở quê của Thiệu Đại Cường.
“Vô lương tâm” đeo chiếc ba lô đựng đầy tiền lên lưng, cẩn thận trông chừng, một giây cũng không rời người. Ông ta không tin tưởng Thiệu Đại Cường. Đương nhiên, Thiệu Đại Cường cũng chẳng tin tưởng ông ta, hai người chỉ bị trói trên cùng một chiếc thuyền, nên không tránh khỏi việc nếu sống cùng sống, nếu chết cùng chết. Tuy nhiên sau khi trải qua mối mạo hiểm lớn như vậy mà chỉ lấy được hơn hai mươi vạn tệ, quả là có chút lỗ.
“Vô lương tâm” mở cửa xe, Thiệu Đại Cường đi đến bên cạnh Cố Kiều, đẩy chiếc ghế đang trói cô về phía chiếc xe tải. Cố Kiều nhấc chân đạp trên mặt đất, nhưng không ai để ý đến cô, cũng không có ý định giúp cô gỡ miếng vải nhét trong miệng ra, cô thậm chí còn chẳng có cơ hội để lên tiếng.
Khi ánh mắt lướt qua phía trước, Cố Kiều trông thấy gương mặt vô cùng quen thuộc, lấp sau chiếc máy cũ kĩ. Sau đó, cô lập tức cảm thấy mình sẽ chẳng thể chết rồi. Lúc nào cũng vậy, cô gặp phải bất cứ rắc rối gì, chỉ cần anh xuất hiện thì những rắc rối đó sẽ không còn là rắc rối nữa. Bởi vì đó là anh tiểu Chu của cô mà, anh tiểu Chu toàn năng.
Lo lắng “vô lương tâm” và Thiệu Đại cường sẽ nhận ra bất thường, Cố Kiều liền nhanh chóng chuyển ánh mắt sang hướng khác. Trên chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-qua-mai-khong-giai-duoc-con-khat/1159946/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.