Trên bầu trời xanh thăm thẳm in bóng mặt trời vàng rực, lá cây thỉnh thoảng lại đung đưa như muốn ồn ào với gió.
Thời tiết cực nóng, ngay cả một làn gió cũng không có khiến từng hàng học sinh mặc quân phục màu xanh đang đứng nghiêm trên thao trường nóng đến muốn chảy mỡ.
"Báo cáo!" Đột nhiên có một giọng nói yếu ớt vang lên, đây đã là lần thứ ba Nam Ninh báo cáo: "Huấn luyện viên, em đau bụng."
Huấn luyện viên Lệ nhíu mày đi đến trước mặt Nam Ninh, lúc này sắc mặt Nam Ninh trắng bệch, răng cắn chặt môi dưới, đứng cũng không vững.
"Có chuyện gì vậy?"
Nam Ninh chịu đựng cơn đau, hai chân run lên: "Hình như là ăn trúng đồ hỏng rồi."
Huấn luyện viên Lệ nghe vậy phất tay: "Đi vệ sinh xong thì đến phòng y tế khám thử, đừng để chậm trễ huấn luyện quân sự."
Nam Ninh dạ một tiếng sau đó hơi khom người rời khỏi đội ngũ.
Lúc rời đi, cô liếc nhìn Bạch Lục ở cuối hàng.
Tối hôm qua hai người ăn giống nhau, tại sao cậu ta vẫn tốt như vậy, không bị gì cả?
Đội ngũ của lớp 2 đối diện với lớp 5 nên Cố Hi Vân không cần quay người vẫn có thể nhìn thấy các bạn học ở lớp đối diện.
Bạch Lục đứng ở cuối hàng bên trái, trong nam sinh vóc dáng cũng không tính là xuất chúng nhưng làn da trắng đến mức phản chiếu ánh sáng khiến cậu ta rất nổi bật.
Tầm mắt Cố Hi Vân lại chuyển đến trên người Nam Ninh. Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-qua-dau-tay-nho/2397380/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.