Nghỉ ngơi khoảng chừng nửa tháng Đại Tráng cảm thấy hai chân nếu không động nữa thể nào cũng nhũn ra. Coi lại tiền bạc trong nhà, chuẩn bị đi tập hợp. Mấy ngày nay, Đại Tráng suy nghĩ cẩn thận qua, kì thật ra ra đồng làm việc đồng án đều có thể chịu đựng được, khiến cho thân xác này mệt mỏi đến bệnh tật, chủ yếu là do bảy ngày thu hoạch lương thực kia. Trước khi trời mưa, phải đem lương thực đang phơi nắng, mỗi ngày đều phải thu lại. Tất cả chỉ có thể dựa vào thân thể nhỏ bé này vác mấy chục cân, mấy chục cân. Liên tục nhiều ngày lao động chân tay, cho dù thanh niên trai tráng cũng chịu không nổi, huống chi là hiện tại khối thân thể này cũng không phải khỏe mạnh gì! Đại Tráng tính ngược tính xuôi, quyết định mua một con lừa, rồi nhờ thợ mộc làm một chiếc xe nhỏ bằng gỗ, lúc thu hoạch lương thực có thể thoải mái một chút, mỗi lần tập hợp cũng cần đi nhờ xe bò hay đi bộ, chỉ là không biết hai lương bạc có đủ không...
Đại Tráng đem mấy loại đồ ăn phơi khô cùng dưa chua ngâm kiểm tra phân loại thành các bao, dùng thùng gỗ vớt mấy con cá nuôi trong ao lên, tính chọn bảy tám con ngon ngon tặng cho Triệu Tử Dương. Một năm nay việc buôn bán nhờ có Triệu Tử Dương thế nên thường xuyên qua lại, Triệu Tử Dương còn mời Đại Tráng tới nhà mình làm khách. Hiện giờ Đại Tráng đều trực tiếp đem giỏ đưa vào quán, người làm tính tiền, có rảnh lại tìm Triệu Tử Dương nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-phan-cay-cay-mot-phan-thu-hoach/1216311/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.