?Tác giả: Tây Qua Gia | Editor: Mèo ?
=====================
Lục Thanh Du được Tạ Vọng cẩn thận đặt trên ghế phòng cấp cứu của bệnh viện, sau đó xoay người vội vàng chạy tới cửa sổ làm thủ tục.
Lục Thanh Du nhìn khoa cấp cứu luôn luôn đông đúc, bên tai tụ lại toàn là sự bi hoan ly hợp của người khác.
Ồn ào, náo nhiệt, khác hẳn với một khoa ung bướu lạnh lùng.
Nhưng cuối cùng anh vẫn cảm thấy ghen tị.
Đột nhiên chứng ù tai biến mất khiến cho những thanh âm này chợt trở nên rõ ràng, anh bị nhân gian chân thật vây quanh, suy nghĩ lại bay bổng nơi xa.
Lúc Lục Thanh Du rời khỏi sự hỗn độn, Tạ Vọng đã làm xong thủ tục trở lại, đang cõng anh đi về phía phòng khám.
Anh vùi đầu vào cổ Tạ Vọng, chớp chớp mắt, nghĩ lại chuyện mình một lần nữa đồng ý để Tạ Vọng cõng mình, chỉ là lúc ấy bị suy nghĩ hỗn loạn tràn ngập đại não, câu hỏi của Tạ Vọng tựa như một làn khói nhẹ nhàng, nên anh theo bản năng trả lời lấy lệ.
Lục Thanh Du nhỏ giọng thở ra một hơi, cảm thấy trạng thái này của mình chỉ sợ phải kéo dài rất lâu.
Chân anh không bị thương đến xương, vì vậy bác sĩ chỉ đơn giản băng bó rồi gọi bệnh nhân tiếp theo xếp hàng.
Tạ Vọng lần thứ hai cõng người đi ra ngoài, Lục Thanh Du lại đột nhiên cảm thấy có hơi oan ức.
Cảm xúc này tràn ngập trong não anh mà không hề có lý do.
Tạ Vọng thoáng luống cuống tay chân, mắt thấy đuôi mắt Lục Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-trai-tim/767165/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.