Tô Ngải Chân nhớ con, canh đúng tám giờ tối liền gọi video cho dì Thu.
“A Chân, hai đứa con đến chưa?”
“Rồi ạ, bé Táo đâu rồi ạ?”
Nhã Quân đang chơi với bé, bé Táo bò trên thảm, hai cái tay mũm mĩm chồng lên nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng hướng về phía camera. Dì Thu nói chuyện với bé: “Nhìn ba nè, ba kìa con.”
Bé Táo “a a a” liên tục, hai tay nhỏ xíu vung loạn xạ, trông có vẻ rất vui. Tô Ngải Chân nhìn thấy con như vậy cũng vui lây, ánh mắt dịu dàng, đưa ngón tay lên màn hình, “Bảo bối ngoan, có nhớ ba không?”
“A a.”
Dì Thu nói: “Sáng nay vừa ngủ dậy là uống sữa rồi, dì chơi với bé một lát, tí nữa sẽ đưa con xuống lầu đi dạo.”
“Vâng ạ.”
“A Chân, sao chỉ có mình con thế? Tiểu Tạ đâu rồi?”
Tô Ngải Chân sững người, nhìn về phía cửa sổ, Alpha chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi trắng, đang quay lưng lại nghe điện thoại.
“Em ấy đang bận ạ.” Tô Ngải Chân nhìn bé Táo trong màn hình, lại nói chuyện với con một lúc lâu rồi mới cúp máy, “Tạm biệt con yêu.”
Nhã Quân nắm tay bé chào tạm biệt Tô Ngải Chân, không biết có chuyện gì vui mà cứ cười suốt. Giọng nói trong trẻo của đứa trẻ nghe thật dễ thương, Tô Ngải Chân sợ làm phiền hai người đưa bé xuống lầu nên tắt video trước.
Tạ Sở Ngọc lúc này nói chuyện xong, đi tới, nhìn thấy màn hình đã tối đen, hỏi: “Cúp máy rồi à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-su-that/3618301/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.