Ngày hôm sau, Khang Duật đã sớm đi công chuyện chỉ còn mình cô như một con sâu làm ổ nằm ở trên sofa, nghĩ đến hôm qua anh đã ôm cô ngủ cả đêm trống tim liền đập liên hồi không điểm dừng hưng phấn đến độ lăn qua lăn lại. Hôm nay là sinh nhật của anh nên Mễ An đã sớm có sẵn kế hoạch của mình, cô sẽ đi siêu thị mua thức ăn rồi sau đó sẽ nấu một bàn đồ ăn thật là ngon, còn có bánh kem nữa.
Vừa nghĩ đến thì trong lòng đã đầy mật ngọt, cô hồi hộp gọi điện cho anh để xem xét khi nào anh sẽ về. Điện thoại đổ chuông vài tiếng là đầu dây bên kia đã bắt máy truyền đến giọng nói trầm ấm đổ gục hết tất cả cô gái
“Anh nghe.”
Mễ An cúi đầu nhìn mũi chân răng trắng như tuyết ngự trên đôi môi đỏ hồng tay cầm chắc điện thoại cẩn thận dò hỏi
“Anh đi khi nào sẽ về vậy?”
Khang Duật ở bên này ngồi trong xe đang xem một chút tài liệu nghe cô hỏi như vậy thì nâng cánh tay nhìn đồng hồ
“Cỡ khoảng bốn giờ chiều, sao vậy em? Hay là nhớ anh?”
Anh vẫn tiếp tục đùa cợt cô kể cả khi ở trên điện thoại, Mễ An cười nhẹ bày ra vẻ hậm hực
“Em mới không có! Vậy được rồi, tạm biệt anh nhé.”
Khang Duật bên này giật mình nhíu mày vẫn chưa trêu cô đủ thì anh không buông tha được
“Khoan đã! Làm gì lại gấp gáp đến vậy chứ, nói nhớ anh đi.”
“Gì cơ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389090/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.