Trên đường về nhà anh nhìn ở ven đường thì vô tình thấy Mễ An đang điên cuồng chạy ở trên đường, đồng tử anh co lại lập tức kêu tài xế dừng xe muốn đi đến xem cô bị gì. Khi anh đến gần thì đã thấy cô đang sững người đứng thẫn thờ không biết nghĩ về điều gì, Mễ An trấn tĩnh cố gắng hồi phục trạng thái trở về bình thường thật sự bất ngờ khi anh lại xuất hiện ở đây.
“Làm... sao anh lại ở đây vậy? Sao anh biết em ở đây.”
“Đi trên đường thì thấy em đang chạy thục mạng nên anh sợ có chuyện gì, mà em đang đuổi theo ai vậy?”
Khang Duật nhìn ra phía sau cô cũng chỉ là đám đông người không có ai hết nên tràn đầy khó hiểu.
“Em...thấy có một người quen nên nuốn đuổi theo nhưng lại nhận ra là không phải.”
Mễ An cười gượng tự nhiên vuốt tóc nhưng lòng bàn tay thì đã đổ đầy mồ hôi lạnh, cô cố gắng xua đuổi đi những suy nghĩ trước đó không muốn nghĩ đến nữa. Khang Duật nắm nắm tay cô trầm giọng
“Về thôi em!”
“Ừm, mình về thôi.”
Ngồi ở trên xe, chính xác là Khang Duật ngồi qua ghế cô rồi tựa cả người vào Mễ An nghịch nghịch tóc của cô
“Túi đó là gì vậy em?”
“A...em mua chút đồ mà thôi không có gì hết.”
Khang Duật cũng không hỏi nhiều tiếp tục dựa vào vai cô mè nheo dụi dụi như đứa em bé, Mễ An thì chỉ chờ đợi khi về đến nhà chờ đợi vẻ mặt bất ngờ của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389088/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.