Khang Duật bắt đầu ghen tị với những cảnh vật này rồi vì nó đoạt đi tầm mắt của cô. Anh đi đến nắm tay rồi khẽ gọi cô, tạm thời làm giảm đi sự chú ý
“Trông đẹp thế sao em?”
“Vâng.”
“Có gì đặc biệt chứ? Còn không đẹp bằng em.”
Khang Duật cưng chiều ngắt sống mũi nhỏ như bạch ngọc của cô một cái sau đó ôm cô ngồi lên đùi của mình, tay lấy trái quýt trên bàn.
“Anh đã gọi thức ăn chưa?”
Mễ An ăn quýt anh lột, mơ hồ không rõ hỏi.
“Ừm, em đó, ăn giống một con mèo miệng dính đầy.”
Khang Duật cười cưng chiều nói sau đó cầm khăn giấy lên giúp cô lau miệng.
“Là quýt này quá ngọt, anh thử xem.”
Mễ An bốc một múi đưa trước miệng anh, đợi anh ăn, nhưng không ngờ người đàn ông này thật không đúng đắn, cả ngón tay cô mơ hồ cũng ngậm trong miệng. Đầu lưỡi anh lướt nhẹ xung quanh ngón tay làm cho cô tê dại rụt người lại.
“Ừ rất ngọt, ăn thật ngon!”Khang Duật cười tà nói, còn tỏ vẻ chưa thoả mãn.
“Không đúng đắn.” Mễ An nói thầm một tiếng sau đó tiếp tục ăn.
Thức ăn nhanh chóng được mang lên, phục vụ ra vào tấp nập thoáng chốc các món ăn rực rỡ sắc màu đã đầy ắp trên bàn, Mễ An chớp chớp mắt, được thấy một bàn ăn nhiều món như thế này cũng là lần đầu tiên của cô.
“Nào, uống bát canh trước đã.”
Khang Duật cầm lấy chén canh dịu dàng đưa đến cho cô, Mễ An tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389069/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.