Tiếng nói mang đầy vẻ giễu cợt vây quẩn ở bên tai Mễ An đều nghe rõ mồn một, vừa nãy khi đi ngang qua chị ấy chắc đã thấy cô cùng Khang Duật ở cạnh rồi thế nên mới nói như vậy. Chu Hy thấy cô lặng im cúi đầu nên được nước lấn tới, cô ta ngày càng ép cô đi vào sát vách tường, mắt đảo vòng quanh.
“Vừa qua, cô chắc hẳn sống rất vui vẻ hạnh phúc cùng với anh Khang Duật của cô đúng chứ. Được dẫn đi ăn ở nơi sang trọng như vậy mà.”
Mễ An mím môi hít một hơi sâu, chuyện năm đó thật sự là cô có lỗi, cô đã tuỳ tiện không kiểm soát mình mà hôn anh, nên mới xảy ra những sự tình ngang trái này. Khiến chị ta bỏ đi nhưng cô cũng đã biết lỗi rồi, một năm qua trôi qua Mễ An cũng đã rất khổ sở không vui vẻ chút nào. Chỉ có vài tháng nay, mọi thứ chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều nhưng chị ta lại đúng lúc trở về…
“Tôi không muốn dài dòng với cô thêm nữa, nói ít thì hiểu nhiều, tôi đã quay trở về rồi cho nên...Những thứ dây nhợ bám víu xung quanh Khang Duật, tôi cũng không mong nó Tồn tại!”
Dứt lời, Chu Hy nhếch nhẹ chân mày, chậm rãi nhấc một bên chân sau đó gót giày bén nhọn đặt trên mũi giày của Mễ An không nhẹ không nặng nhấn xuống. Đem những tức giận không thể phát tiết đổ hết lên người Mễ An! Sắc mặt cô dần trắng bệch đi, trán đã đầy mồ hôi lạnh vì cơn đau điếng ở mu bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nua-chua-lanh-la-dau-thuong/2389067/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.