Diệp Tuệ trong mơ hồ cảm thấy ngứa bên tai, lẩm bẩm một câu: “Cònkhông đi quân doanh?” Lật người qua, đưa sống lưng cho nam nhân phía sau.
“Để ta làm lại một lần đi được không?” Hoàng Phủ Trạch Đoan đưa tay đem nàng lật ngửa ra, tối hôm qua làm nàng lâu như vậy, mà khôngthể đến được chỗ tốt.
“Nhẫn nhẫn buổi tối lại làm, ta có trốn đâu!” Diệp Tuệ mơ hồ nói mộtcâu, từ khi xuyên tới liền có thói quen ngủ nướng.
Nhưng là Hoàng Phủ Trạch Đoan thế nào nhịn được, từ khi nàng mang thai đến bây giờ, ăn có chút thịt này căn bản không đủ đỡ thèm, hắnhai tay ôm nàng, trong mắt lóe lên khát vọng: “Nàng cứ ngủ đi, ta tự mình tới, không có gì đáng phải lo.”
Đây là ẩn ý gì? Diệp Tuệ cũng lười suy nghĩ, ngại hắn làm phiền, kéo chăn phủ qua đầu, nhưng là không bao lâu, dưới thân thấy lạnh lẽo, cảm thấy hai chân bị nâng rất cao, dưới mông lót một cái gối đầu.
Diệp Tuệ ngủ không quen dùng gối ngọc cứng ngắc của cổ đại, theo ý mình khâu vá gối đầu nhồi bông mềm mại.
Hoàng Phủ Trạch Đoan không biết học ai, đem gối đầu lót ở dưới mông nàng? Diệp Tuệ có chút mơ hồ, sắc trời còn chưa sáng, trong màn lụa còn tối tăm, nàng vén cái chăn phủ ở trên đầu, thấy mông mình tự nhiên được nâng cao hơn so với đầu, hai chân mở rộng ra, đầu gối gắt gao đè ở trên hai vai mình.
“Chàng đang làm gì?” Diệp Tuệ lóe lên ánh mắt khó hiểu, đem nàng bày ra tư thế này, hắn rãnh lắm sao.
“Tướng công, chàng làm cái gì ở trên bàn?”
“Ta tự lột vỏ mấy cái trứng luộc trong nước trà.” Hoàng Phủ Trạch Đoan trong mắt lóe lên một tia quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nu-hai-ba-nam/2386525/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.