Nàng dính chặt vào trên lưng ghế trong phòng, không thể lùi, cũng không thể động đậy, muốn cho người khác chú ý, nhưng người khác không nghe cũng chẳng thấy mình. Từ khi vì quá cực khổ mà chết, linh hồn rời thể xác, thần trí của nàng cũng trở nên mờ đục, mãi đến gần đây mới có một chút tỉnh táo, tập trung tinh thần, lòng tràn đầy hoài nghi nhìn cảnh vật trang nhã chung quanh.
Phòng rất rộng và thoáng, trang trí đầy hoa tráng lệ, lộng lẫy khí chất đường hoàng, vừa nhìn thì biết chủ nhân không phú cũng quý. một bản chữ hồng song hỉ dán ở vách tường phía nam, phía dưới là một cái bàn gỗ tạo hình kiểu cổ, bên trên có một đôi nến đỏ đang cháy rực. Chính diện là một cánh cửa nguyệt, phía trước nữa là một cái giường màn lụa hồng loan chói mắt, phía đầu giường phô trương diễm lệ đỏ chói là một tân nương che khăn đội đầu đang ngồi, xem dáng người còn nhỏ tuổi.
Đây là một gian hỉ phòng của nhà giàu! Nhưng là, nhưng là, hoàn cảnh này không giống với hiện đại. Nàng không nhìn thấy một vật phẩm công nghiệp nào, cũng không có chút nào hơi thở của hiện đại hóa. Chuyện gì đang xảy ra, nàng đang nằm mơ sao, hay là đi vào một bối cảnh của đoàn làm phim? Kẽo kẹt! Cửa bị đẩy ra, một thiếu nữ áo tím tiến vào, đi thẳng đến bên cạnh tân nương trên hỉ giường. Tân nương thấy động tĩnh, đầu tiên là vén một góc khăn đội đầu, rồi nhìn thiếu nữ áo tím mà lắp bắp kinh hãi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.