Diệp Tuệ thấy nhị lão công đem bao đồ phỏng tay ném trở về, thở dàinhẹ nhõm một hơi, nữ nhân cổ đại mà không thêu thùa may vá thực mất mặt, nàng không làm sao khá nổi cái mặt này, may mắn Mặc Kỳ thực ngoan, chưa bao giờ hỏi. Việc kim chỉ này theo trong não tàn lưu tin tức, thân thể nguyên chủ cũng không phải đặc biệt tinh thông, nếu tự mình học một ít việc may quần áo bình thường dùng để ứng phó vấn đề chưa chắc không thể.
Mã Đề Liên nhận được bao đồ ném tới, dậm chân một cái: “Ta đi tìm đại thẩm nấu cơm phòng bếp sửa y đi, nhân gia cả đời thành thân cómột ngày lành huynh không thể giúp một tay có còn là Đại sư huynhkhông?”
Hoàng Phủ Trạch Đoan cao quý vì con em hoàng thất, đều có một cổ uy nghiêm, hai mắt trừng lớn, đáng sợ tới mức Mã Đề Liên run run mộtchút, nàng tuy rằng rất nhiều thời điểm to gan lớn mật, nhưng sư phụ còn sợ hãi Đại sư huynh, không dám nói thêm nữa, ôm bao đồ rời đi, xem phương hướng thật đúng là đi phòng bếp.
“Tướng công, tứ sư muội nhân duyên định ra sao? Ta như thế nào thấy nàng dường như tính sẵn trong lòng, cả áo cưới cũng chuẩn bị.” Diệp Tuệ khó hiểu mở lớn đôi mắt, nói với nhị lão công: “Chàng xem Tam sư đệ hôn phục có phải cũng nên chuẩn bị hay không?”
“Nương tử đừng thêm phiền, chưa đâu vào đâu cả, nàng đừng đi theo quấy rối.” Hoàng Phủ Trạch Đoan bước lại sửa sang váy áo thê tử, tà váy che lại đôi chân, vừa rồi nàng giặt quần áo cho thuận lợi, đem váy kéo lên trên, mang một đôi guốc gỗ, lộ ra một đôi chân trắng muốt xinh đẹp thoáng nhìn như sen trắng, nhìn qua rất là ngọc tuyết đángyêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nu-hai-ba-nam/2386494/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.