Tần Vũ Hàng dùng tay nghịch nghịch khuyên tai hình trái tim trên vành tai thê tử, đó là viên ngọc bích đầu năm khi trên đường từ Nepal trở về, gặp được Tam sư đệ, mượn gió bẻ măng, sau lại được Diệp Tuệ thiết kế thành trang sức hình dạng mới mẻ độc đáo.
“Nàng xem người mang tin tức kia nhìn nàng đến trợn tròn mắt, nương tử thực ghê gớm, không biết còn muốn mê hoặc bao nhiêu nam tử đây?”
Vốn dĩ thế gian nữ tử không nhiều lắm, nữ tử tuổi thanh xuân, tư thái tú mĩ càng thiếu, huệ chất lan tâm giống nàng như vậy càng là hiếm trong hiếm, binh sĩ nhà ai mà không có xuân, ngay cả cao tăng ẩn cư thế ngoại sợ cũng có thời điểm tịch mịch.
“Lời này của chàng giống như ta rất thèm. Giống như đói khát.” Tính luôn hai người ở đế đô, đã là sáu lão công, không thể tưởng tượng, suy nghĩ cho mạng nhỏ, không bao giờ có thể muốn thêm nam nhân.
Diệp Tuệ thò ngón tay điểm điểm ngực hắn, xoay người từ nhà gỗ đira ngoài, muốn đi xem nhi tử.
trên quảng trường một người một sói chơi đến là vui vẻ, Hằng Đình cưỡi ở trên lưng Hắc Lang, giống như một thần khí nào đó.
Diệp Tuệ có đôi khi cảm thấy rất kỳ quái, làm thế nào mà một Hắc Lang lại rất hợp duyên với một tiểu hài tử, nhưng với nàng lại đặc biệt kiêu ngạo, mỗi khi nhìn nàng ánh mắt mang theo khinh thường, làm nàng nhớ tới kiếp trước giống một người đàn ông hoàng kim độc thân tổng tài công ty, xem như cũng cùng kiểu với Hắc Lang này, ngẩng cao đầu, giống như thực danh giá.
một số nữ hài tử mới ra khỏi cổng trường đại học cố tình kéo cổ áo thấp thấp tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nu-hai-ba-nam/2386424/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.