Sau khi nghỉ ngơi, Hoàng Phủ Trạch Đoan đi ngự thư phòng phê duyệt tấu chương.
Diệp Tuệ tắm xong, ôm lấy đại lão công ngủ một giấc. Tỉnh lại đã là trời tối, Tần Vũ Hàng thấy nàng tỉnh ngủ, sai người đem đồ ăn đưa vào, hai người mới ăn được một nửa, Lão Thập cùng Lão Thập Nhất tới.
“Nương tử, chúng ta đón nàng trở về.” Lão Thập ấm áp cười, tròng mắt không hề chớp chăm chú nhìn thê tử.
“Nương tử theo bọn họ đi phù dung hiên đi! Các ngươi nhớ rõ chú ýyêu quý thân thể nương tử, đừng làm lâu lắm, ngày mai ta còn muốn mang nàng hồi Tần gia.”
“Chúng ta biết.”
Tần Vũ Hàng bưng một chén cháo tổ yến uống xong, đứng dậy hồi vân mộng trai của mình.
Còn phải hiến lương cho hai vị này! Diệp Tuệ thấy thân ảnh đại lão công rời đi, đứng lên có chút đau đầu.
Nàng thề về sau không bao giờ muốn thu thêm nam nhân, về sau cho dù có nam nhân có đưa tới tận cửa, ai yêu thì người đó tự lấy, dù sao nàng là từ bỏ.
Diệp Tuệ đi qua phía bọn họ, dựa ở trong lòng ngực Lão Thập, đặc biệt tâm tình lập tức bị phong thái tuấn lãng bức người của hắn áp đảo.
Mỹ nam nếu đúng là đẹp mắt, có thể khiến tâm tình người khác biến chuyển thật nhanh.
Lão Thập ăn mặc phục trang tương đối tùy ý, bình thường là một thân băng màu xanh hoặc là áo dài màu nguyệt bạch, khiến dáng người hắncàng cao ráo thẳng tắp, tựa như tiểu thuyết của lương vũ sinh miêu tả bạch mã công tử.
Lão Thập Nhất tương đối ăn diện, ăn mặc hoa lệ nhất, dường như sợ người khác không biết hắn là Vương gia, thông thường là một thân vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nu-hai-ba-nam/2386403/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.