Diệp Tuệ ở trong xe lưu loát mặc lại, một thân cung trang vân cẩm màu vàng nhạt, trên đầu mang mũ phượng Hoàng Hậu được khảm ngọc bích, nói không hết hoa lệ đoan trang, nhẹ nhàng gót sen, cử chỉ cao nhã, chậm rãi đi đến trước mặt đại lão công.
“Chơi đến vui sướng sao? Nương tử?”
Tần Vũ Hàng cong khóe môi, bất chấp dưới ánh mắt hạ nhân đem thê tử ôm vào trong lòng ngực, lại bế ngang lên, hướng cửa cung đi vào. Nhiều ngày tương tư, làm hắn không thể không vượt qua lễ nghi, da thịt tiếp xúc lẫn nhau, cảm giác thêm phong phú.
Diệp Tuệ đầu gối lên trên vai hắn, ánh mắt phía sau nhìn lại, dừng ởtrên mặt đại ca, cặp mắt lam kia nhìn nàng lộ ra mềm ấm tươi cười.
Trở lại Trường Nhạc Cung, Mặc Kỳ đã chuẩn bị xong nước tắm, đắm chìm trong bồn nước ấm áp, toàn thân toàn tâm đều thư giãn ra, nhìn động tác hắn rải cánh hoa lài vào trong nước ao, không khỏi cười.
Nàng có mùi thơm của cơ thể, hay của hoa lài, không phân biệt được nữa!
“Mặc Kỳ, tiến vào bồi ta.” Diệp Tuệ cánh tay vòng qua thành hồ, tay lôi kéo một cái, làm hắn tiến vào.
Mặc Kỳ con ngươi thập phần ôn nhuận, theo động tác chủ nhân đi vào nước ao, Diệp Tuệ dùng tay cầm lấy khăn chà xoa cho hắn, từ khi hắnbiết nàng thích nam nhân cường tráng, hắn liền bắt đầu mỗi ngày rèn luyện, mấy năm sau này, hắn đã rất cường tráng, cánh tay và ngực có cơ bắp rắn chắc, cơ bụng sáu khối đặc biệt rõ ràng.
“Tiểu thư…… thật ra ta có thể tự mình tẩy, nàng vừa trở về, không cần vất vả như vậy.”
“Ta không cảm thấy vất vả, Mặc Kỳ của ta vui vẻ là được.”
Tâm tư nàng chỉ có đại ca mới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nu-hai-ba-nam/2386364/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.