Sáng ngày thứ hai,Bán Hạ dậy thật sớm, để chuẩn bị lương khô cho Vô Mạt lên núi. A Nặc vốn là ở trong phòng chơi đùa cùng A Thủy, hôm nay thấy Vô Mạt muốn lênnúi, lập tức cũng muốn đi theo. Vô Mạt suy nghĩ một chút cũng tốt, LangTộc chắc sẽ không làm khó một đứa nhỏ, mang theo A Nặc lên núi tăng thêm chút hiểu biết cũng tốt, vì vậy liền đồng ý.
Sau khi hai ngườiVô Mạt và A Nặc lên núi, liền đến bên ngoài cấm địa, bên ngoài cấm toàn là Bụi Gai. A Nặc thấy vậy cau mày nói: "Vô Mạt thúc thúc, nơi này đềulà Bụi Gai, chúng ta làm thế nào đi vào đây?"
Vô Mạt cũng khônglo lắng chuyện Bụi Gai, nếu muốn qua mấy Bụi Gai này hắn cũng có biệnpháp, chỉ là nếu không được Lang Tộc cho phép mà xông vào, khó tránhkhỏi việc khiến Lang Tộc không vui. Hiện nay không thể so với lúc trước, thứ nhất thân phận hắn như hiện tại là tộc trưởng không thể hành độngthiếu suy nghĩ, thứ hai bây giờ Lang Tộc đưa Bụi Gai ra hiển nhiên là có lòng đề phòng người ngoài, hắn là đứa bé được lang mẫu nuôi lớn khôngcó khả năng đòi hỏi cái gì trong đó.
Vô Mạt nghĩ ngợi một hồilâu, liền dẫn A Nặc thu dọn một khoảng đất trống, rồi đốt lửa lên,chính mình lại đi săn một con gà rừng, nhổ hết lông bỏ ruột, xử lí sạchsẽ sau đó nướng ăn. Đang nướng liền thấy A Nặc ở một bên đang nhặt lạisố lông gà rừng, không khỏi cau mày nói: "A Nặc, cháu đang làm gì vậy?"
A Nặc đem mấy cọng lông gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nha-duoi-chan-nui/1609795/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.