Hai tháng cấm túc rốt cuộc trôi qua, ta trình báo gia chủ phê chuẩn, hôm nay có thể ra khỏi thành đến ngọn núi phía tây chơi một chuyến. Tịch Viêm có công vụ khẩn cấp ở nha môn, Tịch Nguyện phải xử lý một đống vấn đề hoa quả khô, Tịch Thiên và Lâu Kinh Hoài hẹn nhau cùng đi xem xét một gian phòng ở một tửu lâu nào đó, cho nên chỉ có thể để một mình ta mang theo một đống hộ vệ xuất môn. Thật sự là……. quá quá quá quá quá sung sướng!!
Sáng sớm ta ngậm một khối bánh bao trong khi chuẩn bị mọi thứ, điểm tâm, hoa quả, lá trà, trà cụ, văn phòng tứ bảo(1),ghế dựa, quạt, đệm, lư hương, khăn mặt, bếp lò nhỏ, than củi, thêm y phục để thay đổi, hài leo núi, mạo sa……. Xong rồi, dù sao cũng chỉ đi có một ngày, mang vài thứ này thôi cũng được.
Đứng ở cửa phòng ăn đưa tiễn ba hài tử, quay lại nhìn, một đống hộ vệ đã vào vị trí của mình, giống hơn mười pho tượng đứng thẳng tắp, đều là những đứa nhỏ rất xinh xắn. Hỏi bọn hắn có đói bụng không thì đều đồng loạt lắc đầu, thú vị cực kỳ. A Ngưu, A Phát cùng Tiểu Châu đều đóng gói xong những thứ cần mang, hiện tại chỉ chờ đầu bếp Lâm Bá lấy bánh sủi cảo tôm ra khỏi lồng hấp là có thể xuất môn!
Nửa khắc sau, giọng nói ồm ồm của Lâm Bá vang lên: “Lão gia, bánh sủi cảo tôm chín rồi!”
Ta cao hứng nhảy dựng lên, hạ lệnh nói: “Đi thôi, đi thôi!”
Một đống người vui mừng thẳng hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-cha-va-ba-dua-con/15408/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.