Buổi biểu diễn bắt đầu vào ngày mai, hôm nay Du Quyển đến sớm, lúc máy bay hạ cánh đã sáu giờ chiều. Cậu chật vật tìm khách sạn mà quản lý sắp xếp cho mình, làm thủ tục nhận phòng xong, Du Quyển đi lên xem phòng của mình. Rất nhỏ, nhưng trong phòng vệ sinh có bồn tắm. Lần đầu tiên Du Quyển không vui, vì bồn tắm như vậy thường không sạch sẽ.
Vả lại không biết có camera hay không, ngộ nhỡ cậu để lộ đuôi cá và bị quay được thì thật đáng sợ.
Du Quyển thu dọn hành lý của mình một chút rồi ra ngoài ăn. Cậu đã đến đây vào mấy năm trước, biết con hẻm nào có đồ ăn ngon, còn biết có một dòng sông ẩn mình trong rừng, cha còn từng dẫn cậu cùng bơi trong đó.
Hồi ấy, mẹ của cậu đã đứng trên bờ chụp ảnh cho bọn họ, chỉ chụp phần trên, đến cả nước cũng không chụp, không để lại bất kì bằng chứng khả nghi nào.
Những bức ảnh đó, sau khi hai người mất, Du Quyển đặt vào hũ tro cốt của họ và chôn cùng dưới biển sâu.
Bác chủ quán ăn nhỏ vẫn nhớ ra cậu, " Ê, lần này cháu đến một mình sao."
Vành mắt Du Quyển chợt có chút ươn ướt, cậu gắng gượng giương mắt lên, " Dạ vâng, bác."
Người bác rất tốt, nói nhiều và nói không ngừng, nhưng không hề nhắc đến cha mẹ của Du Quyển. Điều này khiến Du Quyển cảm thấy rất khó chịu, ăn xong mì mà suýt rơi nước mắt, đặt tiền xuống đáy bát rồi bỏ chạy, không dám để bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-ca-that-tra-tron/3516071/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.