" Cậu tự khai hay để chúng tôi nói ?" 
Tám giờ rưỡi tối, sau khi sắp xếp xong vật chứng ở camera, Nghiêm Phó đi vào phòng thẩm vấn, hôm nay Liêu Thanh không vào. 
Trần Lăng An rất bình tĩnh, từ khi bị bắt sau khi xuống xe, đến khi bị còng tay ngồi ở đây hơn một giờ đều rất bình tĩnh, người cuối cùng ngồi đây với thái độ tốt như vậy là một tên sát nhân đã hãm hiếp và sát hại bốn cô gái. 
Trần Lăng An nghiêng đầu và mỉm cười, " Đội phó Nghiêm, muộn như vậy còn chưa tan làm sao ?" 
Nghiêm Phó gõ bàn, nghiêm túc nói: " Trần Lăng An, bây giờ cậu ngồi đây với tư cách là nghi phạm chính của hai vụ án giết người, đừng có mà mồm mép bịp người." 
Sự u ám mà ngày trước Trần Lăng An khôn khéo che giấu dưới ánh mặt trời, dường như dần dần lộ rõ ra. Cậu ta ngồi với tư thế thản nhiên, " Cứ hỏi tự nhiên, dù sao chúng ta cũng là người quen." 
Nghiêm Phó mặc kệ cậu ta, bắt đầu hỏi: " Vào đêm mùng 4 tháng 10, cậu đang ở đâu và đang làm gì ?" 
Trần Lăng An hờ hững nói, " Ở trường." 
Nghiêm Phó có chút tức giận, Liêu Thanh ở trong tai nghe nhắc nhở hắn, đừng để bị Trần Lăng An dắt mũi. Nghiêm Phó hít sâu một hơi, " Cậu xác thực là ở trường, là sau khi giết người rồi quay lại trường. Lúc cậu và bạn học của cậu ăn khuya, trên tay dính máu, cậu không sợ sao ?" 
" Trần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-ca-that-tra-tron/3516065/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.