Cậu đã quen rồi.
Tài xế thấy Tống Thời không tiếp nhưng cũng không hề xấu hổ, vẫn một bên lái xe một bên nói: "Woa, sinh viên trường S nha."
"Sao không kêu mấy đứa cùng phòng chơi cùng? Đều là đàn ông con trai, ngượng ngùng gì, có khi chúng nó "làm" trước mình rồi."
"Mình còn trẻ, sợ gì."
"Lái nhanh dùm cháu." Tống Thời chịu đựng sự tức giận.
Nếu mỗi lần đi chỗ kia mà không phải uống rượu, cậu đã tự lái xe trở về.
Tài xế thấy sắp đến cổng trường, nhắc nhở cậu: "Nãy quên bảo cậu, xe bên ngoài như tôi không được phép vô trường học."
Tống Thời hạ cửa xe xuống; "Bác đừng dừng, trực tiếp lái vào là được."
Tài xế cho rằng Tống Thời không biết tin, thôi cứ trực tiếp đi vào, cho cậu trông thấy việc đời.
Ban đầu bảo vệ của trường muốn ngăn xe taxi này lại, nhưng khi nhìn thấy Tống Thời vươn đầu ra, liền thả bọn họ đi vào.
Tống Thời vì ứng đối những tình huống này, từ lâu đã mua được bảo vệ cổng trường.
Tài xế thấy vậy, nhịn không được nhìn cậu từ gương chiếu hậu, như đang phán đoán rằng cậu là người thế nào
Dẫn tới tài xế cũng không dám nhiều lời.
Thật ra Tống Thời chẳng phải nhân vật to lớn gì, cậu chỉ là một người bé nhỏ bình thường không đáng kể tới.
Tống Thời là một nhiễm vụ giả thuộc tầng chót trong hệ thống.
Cậu được yêu cầu phải sắm vai người qua đường bình thường đến không thể bình thường hơn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-binh-thuong-lam-vao-tu-la-trang/2768442/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.