Đoạn Hiểu Luật không tin, anh ta cười lạnh: " Mắt tao 10/10."
Lâm Tri Tuyển đi tới ngăn cản anh ta: "Thôi thôi, sáng sớm, Tống Thời mới vừa rửa mắt, tròng mắt đảo loạn là bình thường."
"Buổi sáng cậu có tiết đúng không? Tốc độ nhanh lên."
Đoạn Hiểu Luật rất để ý lời Lâm Tri Tuyển nói, ngừng lại không xung đột, đây cũng là một trong nhưng biểu hiện cho thấy Lâm Tri Tuyển là "đặc biệt" của gã ta.
Woa, tha thứ cho người bình thường như tôi, thật là rộng lượng nha ~
Tống Thời chỉ dám nghĩ dị không dám táy máy biểu hiện ra ngoài.
Cậu cùng Lâm Tri Tuyển cùng một khoa, hai đứa vào buổi sáng nay tiết1 không có khóa.
Tống Thời tùy tiện ăn bánh mì, Lâm Tri Tuyển rửa mắt xong đi vào kí túc xá, nhìn thấy vậy, dò hỏi cậu: "Tí tớ đi ra ngoài mua cơm sáng, cậu muốn ăn gì không, tớ mua dùm cho."
" Hoặc là tí nữa mình cùng đi đến căn tin ăn rồi đi học."
Tống Thời nghe xong rất muốn đi cùng.
Cậu cũng muốn đi ăn sáng.
Nhưng còn nhân thiết, nhiệm vụ đáng chết.
Cho nên dù muốn nhưng Tống Thời cứng rắn từ chối: " Không cần, tôi đi học trước."
Trên bàn cậu bày ra một quyển sách chuyên khoa.
Tống Thời lưng ngồi thẳng, một bên gặp bánh mì, một bên mở sách ra bắt đầu học tập.
Cậu chán chết, nhân thiết thật vaichuong, vì sao sáng sớm phải dậy học bài dịiiiii.
Đoạn Hiểu Luật đi vô, nghe vậy, lập tức nói: "Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-nguoi-binh-thuong-lam-vao-tu-la-trang/2768441/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.