Ngày thứ 2 sau khi nhân viên giao hàng Takahashi Koichi về nhà, lần đầu tiên Trương Hằng giao xong hàng trước khi cảnh sát giao thông xuất hiện, mà bên tai của hắn cũng vang lên âm thanh nhắc nhở quen thuộc.
【 đạt được kỹ năng mới —— điều khiển xe hơi lv0 】
Trương Hằng hít sâu một hơi, đoạn thời gian ngày đêm đảo lộn cuối cùng nhận được kết quả, mặc dù đến bây giờ hắn cũng không biết tiêu chuẩn phán xét đẳng cấp kỹ năng là gì, nhưng tham khảo kỹ năng sinh tồn dã ngoại hắn đạt được lúc trước, lv0 mang ý nghĩa hắn ít nhất đã nhập môn.
Về mặt thời gian mà nói tốc độ này có lẽ không là tính nhanh, nhưng cũng tuyệt đối không tính chậm, phải biết cách ngày hắn bắt đầu sờ tay lái cũng chỉ trôi qua một tuần mà thôi, ngay cả ban đầu Takeda Tetsuya chờ thời để chế giễu hắn tìm không ra điều gì để nói, chẳng qua là sờ lên cằm lầm bầm câu:
"Sẽ không phải là đem hàng chưa giao hết ném ven đường đi."
Trương Hằng không để ý tới con hàng này, đem chìa khoá ném trả lại cho hắn liền bắt xe buýt quay về trường học.
Hắn cũng đã gần như nhanh chóng quen thuộc cuộc sống như vậy, lên lớp, đi làm, vì ông chủ vô lương nào đó miễn phí vận chuyển hải sản, mặt khác lại dành thời gian mỗi ngày trả lời tin nhắn cổ quái từ Ameko, thời gian cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-cua-toi-co-48-gio/4598011/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.