Trương Hằng nhìn qua bảng nhân vật thì thấy số lượng kỹ năng đã tăng từ hai lên ba, nhưng phần đánh giá khắc khe bên dưới thì vẫn không có gì thay đổi.
Sau khi được ông anh mặc quần đùi dạy cho cách làm cung tên thì hoạt động mỗi ngày của Trương Hằng lại có thêm một mục mới.
Hắn khoanh vùng một khu vực trên bờ biển để làm nơi tập bắn tên.
Trương Hàn đã dùng kiến thức do Ede và ông anh mặc quần đùi dạy để thoát khỏi những rắc rối trong việc tìm kiếm thức ăn, nước uống, thậm chí là rời khỏi hang động đầy phân chim kia để chuyển đến sống trong căn nhà gạch do chính mình xây dựng.
Nhưng sau khi đời sống vật chất được nâng cao thì rắc rối mới lại kéo đến.
Ede từng nói, kẻ thù lớn nhất của người đã nắm vững các kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã không phải là sự thay đổi bất thường của thiên nhiên mà chính là bản thân họ.
Một khi các nhu cầu cơ bản để sinh tồn được đáp ứng, phần lớn mọi người sẽ rơi vào trạng thái chơi vơi. Chỉ cần mục tiêu và động lực biến mất, cộng thêm việc sống lẻ loi một mình trên đảo hoang thì họ sẽ nhanh chóng bị cảm giác cô độc bao trùm.
Do đó, để khiến cơ thể và não bộ luôn bận rộn nhằm quên đi việc bản thân đang sống trên một hòn đảo hoang, Trương Hằng thường xuyên tìm thêm việc gì đó để làm.
Cân nhắc đến việc bản thân còn phải ở đây tận 400 ngày, Trương Hằng đã lập ra một mục tiêu mới cho bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-cua-toi-co-48-gio/154506/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.